Thứ Tư, 29 tháng 4, 2009

Băn Khoăn



Chìm sâu
Chìm xuống thật sâu
Tâm tư trầm lắng
Lòng thôi muộn sầu
Bay xa
Về cõi trời xa
Trần gian mờ khuất
Thế nhân nhạt nhoà
Mình ta
Chỉ một mình ta
Thời gian trẻ lại
Không gian chẳng già
Còn chăng ?
còn chút gì chăng ?
Sao lòng ta mãi băn khoăn điều gì ?


Trần Đại


.

Đêm Sâu và Chuyến Đò Vĩ Tuyến



Đêm sâu... phóng xe mau vượt từng cây số
Nghe mãi bài ca từ ngăn cách đôi bờ
Một giòng sông làm muộn phiền bao trí nhớ
Một vĩ tuyến buồn, sầu hận nhất trong thơ

Đêm sâu... giọng ca buồn hơn lời mẹ ầu ơ
“đêm nay trăng sáng quá anh ơi! ...“
Ánh đèn pha quơ tay dò đường trong đêm tối
Cho ta lạc lối “bởI dòng sông bạc hai màu...”

Đêm sâu... xe gục đầu buồn bả lao đi
"Sương khuya rơi thấm ướt đôi mi ..."
Một dòng sông, đôi bờ chung nỗi lòng cô lái,
"Tim em lạnh lẽo như chiều đông ngoài biên thùy ..."

Đêm sâu ... rồi đêm sau, đêm sau nữa
Vẫn vĩ tuyến buồn nằm giữa một dòng sông
Xe lao nhanh vượt hết sa mạc với hoang đồng
Con đường quằn quại vi giọng nàng xúc động, buồn xo

Ôi ... ai ... hò ... Hò ... ai ... Ơi ... hò ....
Ơi ... ơi ... hò .... Hò ... ơi ... Ơi ... hò ....

Đêm sâu, dòng sông, vĩ tuyến, biệt kinh kỳ
"Ai gieo chi khúc hát lâm ly ..."
Đường vắng, xe lăn, ta, bài hát và nức nở lời em
"Như khơi niềm nhớ cuộc từ ly lòng não nùng ..."

Ôi ... ai ... hò ...
Hò ... ai ... Ơi ... hò ....


.

Hoang Tửu Hoài Nam

Say ?
Đêm hoang liêu
trăng ngọc ngà
rót rượu ra ...độc ẩm
Lòng không sầu
dạ chẳng đau
chỉ muốn say mau rồi ói
biết đâu khạc được mấy vần thơ

Say ?!
Nâng ly ...cụng trán mình, nốc cạn
(Phải chi bè bạn đến chung vui)
Trăng ngà ...ta cũng ngà ngà
đất trời nghiêng ngã họa là mới say
Rót thêm ly này
Đêm nay chẳng cùng ai mà cạn chén
Say men chuếnh choáng hồ trường
lệ thương cố quốc dễ thường thật ư?

Say!
Mới vài chung rượu
thấy mình như dũng tướng
đơn đao ngoài trận địa
lòng đất chia lìa
lõm sâu xuống thành hồ
Lại nhớ Lý Bạch lõa lồ mò trăng chết ngộp
Cũng thấy mình ngụp lặn sông tương
Chân siêu sắp tới thiên đường
thấy tim còn ấm lòng thương ...quay về

Say !
Tường siêu, vách đổ
Tâm tư thấm rượu mơ hồ
lạc vào tâm tưởng
bóng hình thiên tiên
hốt nhiên rạo rực đê mê
Thấy người lõa thể trở về trong gương
Trăng rọi đầu giường
thiếu bóng một người thương
Men say úa ánh trăng tà
Giọt sầu lướt khướt yêu ma cũng buồn
Đêm nay
say lắm rồi !
Thôi !

Aug22K4

Trần Đại
Sat Mar 25, 2006 1:20 am


.

Lữ Quán Biên Thùy

Đại trượng phu
lòng trải rộng muôn nơi
không làm nên quân-tử giữ được lời
Thanh kiếm rĩ
đường khua tình lỡ dại
để u hoài ôm mãi cả đời sau
Biết đi đâu ?
Biết về đâu ?
Gió mưa tuôn ! hề
dù che đầu quân tử
Tóc trượng phu ! hề
bạc phếch bụi phong trần
Rượu năm xưa bạn bè say nghiêng ngửa
Bầu cạn rồi mà chưa sánh giọt yêu ?
Đêm hôm nay
quán biên thùy hư thực
có bao người còn thức để mà say
Say để thấy đàn bà thời trinh nữ
thấy trai tơ sầu tủi đếm ngày hư
thấy bạn bè ngồi im không lên tiếng
nghe ta gào rát miệng vọng hư thanh
Hồng nhan hỡi !
Trái đất đã ngừng xoay sao trăng còn lay mãi
Môi mọng chín, ngực hồng đào, trần gian điên đảo
Ta hiên ngang, chí dũng, nghe đời bỗng hư hao
Này em gái !
mai em thành đàn bà đốt cháy cả trần ai
Hỡi em trai !
em sẽ thành đàn ông mù trong tro bụi
Cho thêm rượu!
sao em còn khóc mãi !
Rót ra đi !
đêm vẫn còn dài lắm em ơi !
Đừng nhắc ta nghe có mẹ già đang đợi
bởi đường đi không tới chỗ để quay về
Nhắn với em thơ đường quê đừng ra ngóng
Đã lỡ một đời
phụ bạc quê hương
Quán vắng rồi !
thôi em hãy ngủ
để mặc ta!
ngồi cho chết mảnh trăng tà !


9k4

Trần Đại
Sat Mar 25, 2006 1:16 am

.

Duyên

Ngày nhà tôi di tản
nước mắt và em ghì chặt cổng tre làng
...
nhà em nghèo lắm
nghèo hơn cả làng trên xóm dưới
cha gửi lại chiến trường đôi tay
chưa kịp bế bồng con thơ vừa mới chào đời
mẹ thường mượn hiên nhà tôi ngồi khóc
cho hiện ra nắm gạo vừa một nồi cháo thay buổi cơm chiều

nhà em nghèo lắm
chị hát ru em lừa gạt bữa ăn trưa
mẹ giấu nguyện cầu trong đôi gióng
nắng xé nứt vách bùn khô trộn cỏ
mưa dồn góc chị em một xó nhà
gió cứ trộm dần tranh trên mái lá

nhà em nghèo quá
ruồi muỗi bay qua không buồn đáp xuống
không thang thuốc khi bệnh tật ghé làng
không cả khói nhang sưởi ấm những hồn con trẻ
chiều lặng lẽ đưa hòm thiếu vàng mã bay theo

em nghèo xương dính liền da
chân tay nứt nẻ
áo quần ngắn cũn chẳng chịu lớn theo em
vậy mà em khôn lớn
tạ ơn đời cho em sống sót
thánh thần nào nuôi dưỡng em,
định mệnh nào gìn giữ em,
nghị lực nào thổi phồng em khôn lớn,
cái giếng làng làm mịn tóc da em,
lời ca dao nâng vú em tròn căng mọng sữa ?
và tim em giàu có dư thừa
đã mua hẳn đời tôi một chiều nơi viễn xứ
một góc phố, đôi ta, và quá khứ quê nhà


dauthangsauk5

Trần Đại
Sat Mar 25, 2006 1:38 am


.

Đại Lộ Sầu Bi

Anh đi lề bên kia
Tôi đi bên lề này
Những trẻ thơ
đói lòng
ốm quá !
Những cụ già
lưng còng
từ dạo gánh gồng thời ly loạn
Những đàn bà có mang
mừng vui vì thai động trong lòng
cố xua đi tương lai của đứa con còn trong bụng
Những anh đàn ông
miệt mài với sinh nhai
đợi con say ngủ mới quay về
sợ đối diện cảnh nghèo với đàn con nheo nhóc
Anh băng qua lề này
tôi bướt vội qua kia
những tia mắt cầu xin
những ánh nhìn tự ái
và những mảnh đời trôi sông lạc chợ
buồn cho đêm chẳng biết về đâu
Tôi cùng anh bước lên cầu
ở dưới đó
đêm đêm
chuột bọ chạy quanh đếm ngón chân người
rồi "chíu chít" với giòng sông lạnh giá
_ "có thêm người vừa chết! mới đêm qua"
Tôi cùng anh soi mặt trên dòng nước
sông cau mặt với chúng mình:
_ " Phải, đã nhiều người chết lạnh trước bình minh"

(To PB, PG)

Trần Đại
Wed Jun 14, 2006 10:19 pm


.

Linh Mục Không Hồn

Con chưa là linh mục
ơn gọi lúc nào đây
Chuá ơi! ngài từ chối
hay đã quên con rồi

Bước xuống đời băn khoăn
lòng nào con trĩu nặng
tình nào con yên mến
suốt đời khỏi ăn năn

Con phải ngước cằm lên
hay cúi đầu trông xuống
nàng nhìn con trìu mến
Chúa nhìn con hiền từ

Sao Ngài không giữ con
mà thả xuống dòng đời
Cho lòng con mong đợi
Nàng sắp tới gần con

Ôi lòng con bối rối
tim con đập liên hồi
con nghe lòng rạng rỡ
Sao Chúa nỡ làm ngơ ?

Con đã chạm bờ môi
Con yêu Chúa thật thà
Nàng yêu Chúa thiết tha
Sao cũng là tội lỗi

Con sẽ bỏ rơi nàng
xóa đi tội trần gian
Mai xin về bên Chúa
làm linh mục không hồn

Nàng sẽ nguyền rủa con
chối quyền năng của Chúa
lúc ấy Chúa có buồn
Xin ngài giữ con luôn
...một linh mục không hồn

(Tặng K. ngày TPLM)

Trần Đại
Wed Jun 14, 2006 10:26 pm


.

Thứ Ba, 28 tháng 4, 2009

Tóc Ngắn



Xuân qua lầm lỡ mang bụi xấu
làm tóc em loang những vết sầu
nhắn hạ mau mau về cắt tóc
cho em phủi sạch những niềm đau

Từ sợi trăm năm đã nhiệm mầu
tóc nào trôi giạt cuối dòng ngâu
có đợi gío về chia sợi nhỏ
đen mãi cho anh bạc mái đầu

Em về cắt gội phai hương tóc
hãy gởi cho anh nhánh u buồn
đêm đêm ve vuốt trôi phiền muộn
mượt tóc em dài những sợi thuôn

__________________
Trần Đại

Xin Thôi

Xin Thôi
Thơ Diêu Linh
sợ rồi – những tiếng tụng xưng
càng tha thiết lắm, càng dửng dưng nhiều
chữ tâm còn lại bao nhiêu?
khi buồn nhân thế xoay chiều trong tim

và ta, ta vẫn lặng im!
mặc nghìn con chữ như kim xoáy vào
có sao? chả chết ta nào!
miễn người vui, ta cũng cầu người vui...

bởi lời ta chẳng ngọt bùi
nên đành lặng lẽ "xin thôi"... với người...
chỉ mong giữ lại nụ cười
để trong gai góc nở ngời hoa tâm.



Ngán
Thơ Trần Đại
(từ Xin Thôi thơ Diêu Linh)
cho tôi xin một lời khen
làm hành trang sống bon chen với đời
lời đang tâng bốc chớ ngơi
để tôi thấy cả một trời mình tôi
ghế cao hãy đặt tôi ngồi
cứ lời nịnh hót mà bồi liên miên
Áy nghe mà sướng như điên
nghe ca nó đỡ cơn ghiền làm sao
đã nâng thì phải nâng cao
lỡ chôn tôi xuông hãy đào lên khen
kẻo mai vùi xuống mộ đen
nắm xương nào cũng thấy hèn như nhau
trandai Sat May 06, 2006 8:12 am 10873

Tương Tư



Tương Tư Em


gối tay ngậm cỏ nhìn mây
một đôi hoàng hạc bỏ bầy về đâu
chiều trôi xuống vực lũng sầu
Nghe như tim đã thấm màu mắt em

Tương Tư Anh

dựa tường trông lá thu bay
nghìn trùng sương khói bên này khói sương
Xa gần dư ảnh nhói thương
hai hàng cây rũ hoang đường bóng anh


.

Em Còn Nợ Tôi







Em Còn Nợ Tôi
em còn vũng tối nợ anh
đêm đêm đom đóm vờn quanh mộng sầu
em còn nợ một nỗi đau
canh khuya thao thức ôm đầu nhớ nhung
bên em là cõi mịt mùng
để hồn anh mãi mông lung dại khờ
em còn nợ mấy bài thơ
bài chưa viết hết bài chờ ý lên
nợ anh một cõi buồn tênh
sao rơi mấy độ trăng chênh chếch buồn
vì em anh mới điên cuồng
vì em anh để sầu tuôn bốn mùa
em còn nợ chút hơn thua
dường như em chỉ muốn đùa mà thôi
giận em nợ mối tình tôi
đêm nay đom đóm cũng thôi chập chờn





.

Trần Đại
Thu Mar 19, 2009 3:46 am


.

Thương





Thương

anh ngồi bên ngọn nến
nến hồng hừng má em
nến khóc
em khóc
dòng lệ chia ly ngậm ngùi quán nhỏ buồn tênh
lệ nến đong đầy giá
lệ em đẫm ướt khăn tay
sao phải chọn hoàng hôn làm ly biệt
cho mây buồn buồn
gió hiu hiu buồn
em cũng buồn
anh buồn
ngồi trong bóng đêm
không còn nến
không còn em
một mình
nhớ
thương

bao năm
anh vẫn về đây
chỗ cũ bàn xưa
thắp ngọn nến hồng
nhìn nến khóc
cũng ngậm ngùi quán nhỏ buồn tênh
dòng lệ trắng đong đầy giá nến
không nước mắt em
nến và anh
lặng thầm bên nhau
đền em nỗi nhớ

mai em có về
ngồi lại nơi đây
đốt nến
ôn tình
nến sẽ vẫn cùng em đua nhau nhỏ lệ
vẫn ngậm ngùi quán nhỏ buồn tênh
hãy đợi đến hoàng hôn
mây trôi vào vũng tối
gió cuộn vào bóng đêm
nến tàn
em thôi khóc
sẽ hiểu
anh
chẳng bao giờ
còn trở lại nơi đây
lòng đã đong đầy thương nhớ

Trần Đại
Sun Dec 14, 2008 3:15 am


.

Yêu



Nắng lại vàng xưa ngoài song cửa
nắng trải vàng thảm cỏ hiên sau
chỉ là nắng hay thời xưa về réo gọi
thuở mới yêu người
cắn trái táo thơm

Chắc là nắng tí thôi rồi sẽ tắt
thoáng xưa về len lén tâm tư
dường như ở đâu đây em ngồi tư lự
em là ai ...
sao biết nắng vàng xưa ?

Mùa tình yêu lâu rồi
cành phượng tím thay sắc hồng
hàng lá me bay trong chiều quá khứ
trái táo nào chín ngọt thấm tâm tư

Phải chăng em trốn mình trong nắng
đang pha màu hoang vắng bãi tình tôi
màu hanh hanh ánh chiều ngóng đợi
màu vỏ táo chín vàng kỷ niệm thuở bâng khuâng

Nắng ngoài kia
đang choàng áo hoa kỷ niệm
thổn thức thòng dây lúc lắc con tim
cớ gì em
chải nắng vàng xõa xuống hồn tôi
một phút đùa thôi rồi mang đi mất
bỏ lại đây
trái táo
mình tôi
nhìn thôi không dám cắn

Trần Đại
Sat Dec 06, 2008 12:40 am


.

Lục Huyền Cầm (tặng NN)





Lục Huyền Cầm
(tặng NN)

từ
tơ đồng vọng khuê phòng
lục cầm muôn dặm cảm lòng tri âm
nâu sòng
bỏ lược buông trâm
đàn treo vách quế chuông trầm mõ vang

từ
em mộ ánh đạo vàng
đêm đêm
ta dỗ lời than một mình
tìm em lật mấy tờ kinh
lời nam mô niệm chẳng linh hiển gì

biết
vô thường cõi sinh ly
sao
nghe hai tiếng từ bi chạnh sầu
em người bạn nhỏ về đâu
đàn treo vắng chủ bên lầu bụi vương

Trần Đại
Thu Nov 20, 2008 11:11 pm


.

Thương Thầm



vàng mây vàng bến một bờ sông
làn gió thu lan thổi chạnh lòng
mùa thơ lại đến vây nhung nhớ
tô đậm thêm màu của ước mong

cả một dòng trôi nước lững lờ
một bờ sông vắng nắng ngu ngơ
dáng em mờ bóng chiều trên bến
buồn nát hồn thơ lẫn ý thơ

cả một rừng cây lá nghẹn ngào
cánh đồng hoang vắng cỏ nao nao
một khoảng trời em còn cách biệt
sao lòng tôi mãi vẫn ước ao

lại một mùa thu nhớ vu vơ
tình em, tôi có, chẳng ai ngờ
hôm nay sông vắng, bờ hoang vắng
mây rối lưng trời , tôi rối thơ

Trần Đại
Sun Nov 16, 2008 9:51 am


.

Tình em hôm trước nay xa lạ



Thu Tan Tác

tưởng gió làm rơi cánh lá vàng
đâu ngờ ai ngắt thả đồng hoang
tưởng mùa thu đến trời thơ mộng
ngờ đâu phong cảnh lại điêu tàn

hồ nước trong veo đã đục lờ
hỏi người sao mãi đứng gieo thơ
bên rừng hoảng hốt nai chạy trốn
dòng suối chia nhau chảy mấy bờ

ngỡ gió thu về thổi hương yêu
ngờ đâu thổi lạc cả mây chiều
Nắng vàng hiu hắt hồn trinh nữ
gió gợn lòng trai mắt đăm chiêu

ở đấy chờ ai trả ân tình
Người qua kẻ lại vẫn lặng thinh
vì sao đứng giữa thu hờn dỗi
để bụi sương che lấp bóng hình

trời ơi ! tan tác! thu tan tác!
Biết thế nằm say giấc hạ nồng
Tình em hôm trước nay xa lạ
Còn nữa bao ngày mới sang đông?

Trần Đại
Mon Oct 20, 2008 12:47 am


.

Nụ ơi !





gió
hiu hiu
mùa thu
nắng trưa buồn
liễu rũ
mùi hương xưa
hồn thu thảo
nao nao một cánh đồng
vời vợi buồn khói sương
nhớ nhà
nhớ em ...
xưa
nồi cơm trưa sắp chín
tôi chạy băng ra đình
gọi em về ăn cơm
"ham chơi"
"mẹ đánh ! "
đình vắng tanh
lá vàng rơi ngập lối
sực nhớ ra
em đã chết rồi
vừa mới chôn hôm qua
tôi về
ngõ trúc buồn lê thê
ngồi
nhớ em
bật khóc

Trần Đại
Thu Oct 02, 2008 8:24 pm


.

Ngàn Khơi





Mây trời tan tác chơi vơi
Bến Sông xa ngút ngàn khơi thu sầu

Mênh mộng thuyền giạt về đâu
trăm năm bến cũ thương màu mắt em

Trần Đại
Sat Sep 13, 2008 2:23 am


.

Gởi Người Năm Cũ Một Mùa Thu



phải chăng trời đã sang thu
vừng mây năm cũ phiêu du chốn nào
một mùa thu trước tiêu dao
mỗi hoàng hôn nhớ má đào năm xưa
vàng bay mơ khói rừng thưa
mây chìm hốc núi ngậm vừa nhớ nhung
nhớ em mùa cũ thẹn thùng
hành trang nặng những ngại ngùng về thăm
áo mình em mặc trăm năm
ta phơi một nỗi buồn câm nhớ người

Trần Đại
Thu Sep 04, 2008 12:10 am


.

Một Mé Đời Nhau



anh vẫn thế
vẫn ánh mắt một đồng cỏ hoang
vẫn đôi lông mày nhíu lại tìm nhau chưa duyên nợ
vẫn cái trán chồm tới tương lai chưa phục tùng dĩ vãng
mũi anh
môi anh
có còn nhớ mùi da mịn hay mãi nồng nàn dã thảo đồng hoa
anh vẫn vậy
những bóng người qua như mây loãng mất trong rừng
những nấm mộ tình chôn rỗng chiếc hòm không
những lời yêu cỡi trên lưng hơi rượu
và những nồng nàn khi ú ớ giữa cơn mơ
anh đã ghẹo mùa thu cho lá vàng cười trong gió
anh lại khiến mai đào khóc lóc giữa mưa xuân
anh bán nắng cho mùa đông ánh hồng rực rỡ
và cắt lưỡi mùa hè không một tiếng ve kêu
anh vẫn thế
mà lòng yêu ...
em vẫn thế !
dẫu chỉ là dấu lặng cô đơn trong bài nhạc anh ca
là dây thòng lọng tối nghĩa trong bài thơ anh viết
em, một lần anh đã giết
bằng hạnh phúc bên đời cạnh mé một vực sâu
anh vẫn thế
viết vào hồn em dòng thơ lãng mạn
khi em ngồi mãi cuộn sợi thời gian

Trần Đại
Wed Sep 03, 2008 10:22 pm


.

Hỏi Vai Còn Nhớ Bàn Tay



ngày xưa còn nhớ ngày xưa
em là con gái nắng mưa thất thường
buồn vui thật khó đo lường
người sao lúc ghét lúc thương bất chừng
lúc nào mắt cũng rưng rưng
chưa vào tới ngõ bổng dưng ... thôi về !
nụ nồng vừa mọng đam mê
bờ môi mím chặt làm quê mấy mùa
ngày cha mẹ định hơn thua
tôi thành chuông mõ không chùa không kinh
bao năm chay tịnh chữ tình
tâm tôi vẫn một bóng hình không tan
bao năm bạt gió mưa ngàn
hỏi em còn nhớ thuở vàng son xưa
chắc em giờ hết nắng mưa
từ lâu tôi cũng đã chừa thói hoang
này! em từ độ sang ngang
Vai em còn nhớ đến bàn tay tôi?
ngón tay vẫn nhớ đường ngôi
vòng tay tôi nhớ bồi hồi lưng em
tìm đâu ngấn lệ nào hoen
em từng có lúc chong đèn nhớ nhung?
ngày xưa sao quá thẹn thùng
để mình hai đứa muôn trùng nắng, mưa

Trần Đại
Fri Jun 20, 2008 3:22 am


.

Nắng Xưa



.




Nắng đã xưa trên tường loang vết dỗi
em vẫn còn trẻ mãi không thôi
Mưa đã già trên dấu mòn đá cuội
mà tóc em còn tha thướt liễu tơ buông
gió đã qua bao mùa xương lá mục
sao mắt em còn ngơ ngác bóng thời gian
đôi tay anh vẫn lấm vết muộn phiền
vừa chạm vai em những xương đầy kỷ niệm
bờ môi ngày nào làm ấm góc sân ga
vòng tay em ghì chặt bóng dương tà
khi ngậm ngùi trốn nhanh trong khóe mắt
khi cánh tay gầy vẫy nhịp còi tàu xa
một lần đi ngỡ dòng đời khép lại
ngỡ cõi về đã lạc lối muôn thu
bỗng chiều nay thơm mùi hương cũ
những ngón tay gầy bấu chặt yêu thương
trong mắt anh vẫn cánh buồm phiêu lãng
dòng mắt em đã thoáng bóng đò ngang



.

Trần Đại
Wed Jun 04, 2008 6:34 am


.

Tháng Sầu Xa Xứ



Tháng tư vò võ canh khuya
giật mình còn ngỡ ngoài kia quê nhà





.

Bướm Đêm



Một mình lặng lẻ một mình thôi
đêm sâu thăm thẳm rượu mềm môi
nâng ly cạn chén cùng kỷ niệm
khép hờ cánh cửa đợi xa xôi

tôi vẫn mình tôi rót rượu mời
chai nghiêng vỡ nát ngỡ mình rơi
vừa thấy ngày xưa về trên vách
đưa đám tình son sớm qua đời

sóng sánh trong ly một mùa đông
mưng mưng mây phủ mắt mơ mòng
gáy thơ trắng nõn lòng giông bão
ngực ngước kênh đời thoảng hư không

tôi ngồi một cõi rượu và thơ
một góc trầm tư góc ơ thờ
cửa còn để hở chờ nhung nhớ
mà biết chờ ai ? đến bao giờ ?

đêm say chai rượu cũng nồng say
thuyền thơ chở nặng đắm sông này
bóng người trên vách say lướt khướt
hồn tôi hoá bướm chập chờn bay ..

Trần Đại
Tue Mar 25, 2008 2:48 am


.

Vai em rụng xuống vực đời đam mê



khi bờ môi luyến bờ môi
hàng mi khóa chặt tình tôi kiếp nào
hương mê thần thoại ngọt ngào
nguyệt cầm tấu khúc trăng sao xa vời

nụ nồng lạc nẻo chơi vơi
bờ vai rụng xuống vực đời đam mê
tình em mê kiếp gọi về
ta nghe lòng nặng lời thề muôn thu

môi êm như một lời ru
nụ tình nở giữa hoang vu bạt ngàn
đôi gò mộng chín hoang mang
vòng ong nũng nịu một bàn tay nuông

môi đưa nhau đến mạch nguồn
cho tuôn nghìn thác tìm muôn bến bờ
mai kia môi có đợi chờ
nhớ mang theo chút thẩn thờ đêm nay

Trần Đại
Sun Mar 23, 2008 3:00 am


.

Chỉ có trần gian mới biết yêu !



.



anh vừa
khóa cửa luân hồi
lấp đường địa ngục
ngăn đôi niết bàn
anh gài cổng đến thiên đàng
dời xa luyện ngục
muôn ngàn quang niên
chớ hòng mơ lối lên tiên
cũng đừng mơ tuởng
đến miền bồng lai
em ơi ! một cõi trần ai
yêu nhau
yêu mãi
yêu hoài thiên thu







.

Trần Đại
Fri Mar 21, 2008 4:59 pm

Mòn Dép Xuân Thì



nhớ lại thuở ban đầu
ôi! thời gian qua mau
gót mòn đôi dép nhật
hai ngón cái... hôn đường

vậy mà cũng yêu đương
theo em leo dốc phố
làm đuôi bám quanh hồ
mười sáu tuổi ngây ngô

nhà em trên dốc cao
sát bên nhà cô giáo
vờ xin cô ở trọ
để từng đêm khảy đàn

đàn theo gió thở than
réo cung sầu tâm sự
leo tường giậu tương tư
ru giấc mộng canh tàn

tháng ngày theo sóng mắt
thương quá miệng em cười
thở vần thơ non kém
em khen "ngầu quá hen !"

từng chiếc tàu bay giấy
chở dòng thơ tương tư
em đọc lén trong vườn
làm ...ngượng lòng trai nhỏ

hai tấc lòng như đã
yêu mà lại còn e ...
"mỗi lần tui...xuống phố"
"ấy ...đừng theo tui nghe !"


rồi xuân nhè nhẹ qua
thương nắng hạ nhạt nhoà
tình thu chưa làm dáng
một đông sầu dỡ dang

bao năm xa đà-lạt
về hỏi chuyện tường xưa
lời tình yêu đã ngỏ
sao chẳng được đón đưa ?

nàng giấu nụ cười ... thưa
chỉ vì ...đôi dép nhật
mòn gót ...dí chân đường
đành lỡ chuyện yêu đương ...

thương ơi! ...tuổi xuân thì !
"giàu, nghèo ai cũng ...yêu "

Trần Đại
Sun Mar 16, 2008 4:39 pm

.

nghe tin thất thiệt ...mà mơ



Đêm qua ôm rượu ngủ say
đang mơ Lý Bạch về lay tỉnh hồn
níu đầu ta tới đông môn
chỉ trăng vằng vặc bên cồn sông mây
rằng "xưa lão dại tin mày"
"mới giao cho bóng trăng gầy trong thơ"
"đừng cho trăng biết ơ thờ !"
"đừng cho trăng mộng mà mơ ái tình !"
"Tại mày trăng bớt lung linh"
"nghe đâu trăng muốn thình lình sang ngang"
"bồ thơ mày để hoang tàn"
"rượu mày kiêng cử nên nàng bỏ đi"
"uổng cho độc-chước tư kỳ*
"ngất ngư nguyệt-dạ cũng vì yêu trăng"
"thôi mau năn nỉ thu Hằng"
"ta từ thiên cổ khó ngăn cản nàng ..."
giật mình tỉnh giấc hoang mang
vườn khuya còn tỏ trăng vàng nên thơ ...

_______________
*Bốn bài Nguyệt Hạ Độc Chước
(một mình uống rượu đêm trăng) của Lý-Bạch


Trần Đại
Sat Mar 15, 2008 7:56 pm

.

Ly



Yên một cõi vô thường một cõi
Giấc vô ưu giũ sạch bụi trần
Nghìn năm sau vẫn tình phụ tử
Thu đông về cõi nhớ bâng khuâng

Trần Đại
Fri Mar 07, 2008 11:53 am


.

Bến Sông Mây Mậu-Tí




Nhánh Đào

Đường phố sắp giao thừa
còn mình cô và lão
bà mời cô nhánh đào
cô kèo nài trả giá
lão nghĩ về lon gạo
cô mua rẻ cành đào


Bao Lì-Xì

Mời chú bao lì xì
một xấp giá bao nhiêu?
trẻ thưa đã về chiều
chú mua con bán rẻ
Xin chú một đô-la
---
Bao này nhét trăm đô
bao kia dồn năm chục
nghe chút gì ăn năn
thương những đời phố thị
nhỏ bán bao lì xì


Thiếu Nữ

Thiếu nữ mặc áo dài
đang ngắm nghía nhành mai
hội xuân này xa xứ
nhớ quê nhà ưu tư


Thiếu Niên

Thiếu niên giữa hội xuân
một mình đứng bâng khuâng
nghe quanh mình tiếng Việt
chợt thấy lòng tủi thân


Mồ Côi

Trong lòng trẻ mồ côi
xuân về không thấy đói
chỉ ước áo quần thôi
cũng là chuyện bồi hồi


Mẹ

Mẹ cắm hoa khắp nhà
bánh trái tết xa hoa
rồi tạ từ con cái
mẹ về thăm quê ngoại
quê nội tết buồn thiu


Cha

Mùng một, hai, ba
tết rồi cũng đã qua
ba ngày cha trốn khách
nằm đói ở vườn sau


và...Ta

Nếu ta thành tỉ phú
ta hứa sẽ thương đời
...là đời ta hưởng thụ
Ai nhắc ta quê hương
xem như chuyện hoang đường


Trần Đại
Mon Feb 11, 2008 3:06 am

.

Thơ Đường-Lộ cho Bạn Hiền



Than:

Sáng sớm lạnh run bị đụng xe
trời mưa tầm tả áng mây che
đã dừng trước lúc băng ngang lộ
cẩn thận trong khi vượt ngã tư
còn tối đèn pha chẳng chịu mở
đang mưa quạt kiếng không thèm quơ
giữa đường đành chịu ngừng sao kịp
nhắm mắt ... đánh rầm ... tan nát xe
Huỳnh Vũ Ho ng Tuấn

Dỗ:

cuối năm sui sẻo bị đụng xe
ngồi xe lếch xợt tưởng thuyền ghe
dưới thuyền dạ ngỡ trên đường phố
trên lộ tâm ngờ bến sông mê
trời sáng bóng đêm chưa chịu sáng
người mê xe đụng vẫn còn mê
cứ như sui sẻo theo năm hết
chờ đón xuân về sắm thêm xe

"TáiÔngMấtNgựa ...nha!"

Trần Đại
Tue Jan 29, 2008 3:06 pm

Tên Ngoại Đạo



tên ngoại đạo cùng em đi xem lễ
đêm nhân gian chào đón Chúa Hài Đồng
hắn, bên ngoài, đứng lạnh cả thềm đông
chờ xong lễ với lời tình chưa ngỏ

tên ngoại đạo đang qùy sau em đó
cũng cúi đầu tay đan ngón khiêm cung
em, giáng sinh và đêm thánh vô cùng
hắn, mùa đông vẫn mối tình câm nín

tên ngoại đạo đang qùy bên em đó
tắm hồn mình rũ sạch tội nhân gian
vai em run lời nguyện cầu lâm nạn
bởi Chúa vừa thánh chứng một tình yêu

tên ngoan đạo đang qùy bên con cái
hắn nghĩ gì ... úp mặt giữa lòng tay
em giáng sinh đêm thánh mãi vô cùng
cao cung lên mong ...đêm thánh vô cùng!



.

Trần Đại
Wed Dec 26, 2007 11:34 am

Giấy Ma



.



một trang giấy trắng đợi chờ
bút còn thao thức đợi thơ trở về
gục đầu gở gạc cơn mê
mong sao tìm gặp hồn thơ lạc loài
từ ta có chuyện u hoài
nàng thơ cũng chẳng nguôi ngoai dỗi hờn
thôi thì biết có gì hơn
thơ ơi ! chớ để cho đờn đứt dây
ruợu kia vơi hết lại đầy
mềm môi ta uống những ngày đợi thơ
đêm nay đã chết lòng mơ ?
vành tang cho bút liệm tờ giấy ma




.

Trần Đại
Sun Dec 16, 2007 5:40 am

Lá Hạt Xăm



em phụ tình tôi
một thời niên thiếu
mai này có yêu
cũng dành tặng em
dù tình đã trễ
một lá bồ đề

em chê tình tôi
một thời thơ dại
mai sau gặp lại
cũng dành cho em
dù chuyện xa rồi
mấy hạt mân côi

em bỏ tôi đi
giết tuổi xuân thì
biết là đoạn tuyệt
cũng dành trao em
dù thôi toan tính
một dấu xăm mình

gặp dưới trăng vàng
em còn duyên dáng
một ngày vào đông
em đã thôi chồng
thầy không có lá
cha chẳng hạt côi
chỉ còn thằng tôi
che dấu xăm mình

Trần Đại
Sat Nov 17, 2007 10:53 am

.

HỜN



Em thấy anh về dưới cơn mưa
bên hiên đứng nhìn qua song cửa
thương hận ngập lòng em cúi mặt
nỗi đau, niềm nhớ nói sao vừa.

Em biết anh còn đứng bên hiên
ánh mắt ngày xưa vẫn diệu hiền
vì thế bao lần em tha thứ
dù lòng em hận có triền miên

Em khơi tro tàn trong lò sưởi
nhìn lén ra song một bóng người
anh còn đứng đó, anh còn đó
hờn tủi khôn nguôi, em vẫn hờn

Em muốn anh vào ở bên trong
cùng ngắm con thơ ngủ say nồng
em thèm mắng "anh! đừng quấy bé!"
coi chừng con thức, nựng nhẹ thôi!

Rồi em quay lại nhìn song cửa
ngoài hiên trời vẫn mãi cơn mưa
mà mưa không buồn bằng lệ ứa
khi anh khuất bóng tự bao giờ.

Trần Đại
Tue Nov 06, 2007 12:53 am

.

đừng ngước nhìn lên





hãy nhìn xuống chân
em ơi!
hãy nhìn xuống chân
sỏi đá vừa ngưng giận hờn

hãy nhìn vô tư
em ơi!
hãy nhìn vô tư
sâu kiến còn dư tình trần

hãy nhìn thật lâu
em ơi!
hãy nhìn thật lâu
cỏ sầu héo úa vừa tươi

hãy nhìn lặng yên
em ơi!
hãy nhìn lặng yên
biển xoá trôi bao muộn phiền

Đừng ngước nhìn lên
em ơi!
đừng ngước nhìn lên
thiên thu rồi cũng chưa vơi muộn phiền

Trần Đại
Fri Nov 02, 2007 12:41 am

.

Chờ Cánh Thiệp Hồng


gửi lại bài thơ em lấy chồng
từ đây tình ấy hết chờ mong

những áng thơ lòng nay khép lại
ngày mai ngồi đón cánh thiệp hồng
từ dạo em về gieo ý thơ
hồn ta gặp gỡ rất tình cờ
em mới vừa đây thành dĩ vãng
tình em lãng mạn cháy lòng mơ
xưa trải mền trời muôn ánh sao
bày tiệc cùng say chén rượu đào
ta vén màn thơ, em thả ý
rượu nồng nhầm uống chén ly tao
ta xuống vực lòng nhớ chơi vơi
đành để em vui phúc đỉnh đời
tình thơ bỏ lại trời hư ảo
như mây mờ khuất giữa trùng khơi

từ đây tình ấy hết chờ mong
gửi lại bài thơ em lấy chồng

Trần Đại
Sun Aug 12, 2007 5:47 pm



.

Pháo Hồng Bay

Em về!
...Em về đi!...
Hoàng hôn đã ngấm chia ly đủ rồi
Anh đi!
...Anh đi thôi!...
Sương đêm vừa đọng trên môi giọt sầu
Lời anh ngại chỉ một câu
Để em phải bước qua cầu đắng cay
Pháo hồng bay
...Pháo hồng bay...
Như nghìn khăn vẫy trong ngày vu quy
Em về thổi nguội biệt ly
Để anh hâm nóng tình si đêm ngày
...
(...Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc ......)


.

Đêm Động Phòng

Ðêm động phòng em xoay lưng nhìn vách
tự trách mình sao nông nổi quá đi
giờ nghĩ lại thương anh đến lạ kỳ
tình đẹp thế mà nỡ lòng thiêu hủy
Nếu ngày đó chịu cho anh năn nỉ
thì bây giờ đâu kinh hãi chiếu chăn
em nhìn vách thấy bóng mình xa vắng
chắc bây giờ bóng đang ở bên anh
Ðêm động phòng mắt ứa lệ long lanh
người ta tưởng em khóc vì hạnh phúc
lấy được chồng giàu có với công danh
anh ơi anh! hồn em, anh có giữ?
Trăng xế tà em vẫn còn thao thức
Ðêm động phòng rạo rực chỉ người ta
còn em thì cứ mãi nhìn lên vách
Bóng hờn em càng xa cách nhạt nhòa
Tia nắng hồng len qua khung cửa sổ
Bóng của em biến mất tự bao giờ
thôi từ đây chỉ biết còn nhung nhớ
bóng bỏ em theo anh cõi xa mờ


.

Con Đò Ấy Sang Sông

mỗi lần nghe ai đi lấy chồng
tôi thường nhớ lại một dòng sông
một khúc sông buồn bờ cứ lở
làm những cuộc tình cũng dở dang
như mây trời mới tụ lại tan
Như loài hoa sớm nở vội tàn
một khúc sông bao tình tuyệt vọng
mỗi thuyền hoa đưa xác sang ngang
Rồi những buổi chiều vàng tha thiết
có những người mải miết đứng trông
bờ bên kia ai đó cùng chồng
có nhớ chăng tình đầu ly biệt?
Ngày mới lớn tôi thường ra bến
mãi chờ trông một bóng thuyền về
và tháng ngày mòn mỏi lê thê
vẫn chưa về thuyền tôi trừu tượng
Nên mỗi lần nghe ai lấy chồng
tôi thường nghĩ tới một dòng sông


.

Tiễn Người Sang Ngang

Lá vàng như xác pháo rơi
trải đường hôn lễ khi trời sang thu
khăn voan che phủ lối mù
còn đâu tơ nhện nằm ru sợi buồn
lên xe tay gạt lệ tuôn
cánh chiều nức nở hồi chuông giáo đường
xe đi từng dặm phu thê
khăn bay trong gió gửi về biệt ly
thu sầu ngang chữ vu-quy
cho nồng mắt lệ hoen mi má đào
Nắng chiều chìm xuống hư hao
gió gom thương nhớ bay vào thiên thu


.

Đưa Người Nghìn Dặm Vu Quy

Đưa em khắc khoải đường này
Hôm nay xác lá bay đầy lối đi
Em vui lệ nhõ vu qui
Dường như có giọt lâm ly tình buồn
E rằng tình bỏ theo luôn
Giáo đường rung mấy hồi chuông khẩn nài
Xe đưa nối một hàng dài
Có người đứng lại thương hoài ngàn năm
Quay về vẽ bức "Xa Xăm"
Vẽ lòng "Thăm Thẳm", "Tình Câm" nín này
(Lấy chồng sao chẳng cho hay?

Vàng Thu Từ Độ Em Đi

Nắng hồng tô đỏ vu qui
trăm hoa ghì chặt xuân thì...tiễn đưa
Hàng cây trách cứ ban trưa
dưới sân sỏi đá cũng vừa nhói đau
Người đưa khăn áo...về đâu
bên đường có gã dàu dàu buồn thiu
xe hoa nhẹ lướt trong chiều
bụi đường theo níu người yêu.. lấy chồng
Ngày vui trả lại mênh mông
bên lề còn gã đứng trông bụi mờ


.

Hành Trang Còn Đó Ngại Ngần



Đường xưa
vàng lối
đầy hoa

Ừ đây
là chốn dương tà tiễn nhau

Bao ngày cũng đủ lòng đau
ta về thương nốt phần sau chuyện tình

Ngậm ngùi cây cỏ lặng thinh
nét buồn hoang dại như nghìn năm qua
Tóc mây ai vuốt mượt mà
sợi ghen
sợi ghét
sợi tha thứ
này

Đêm nay cùng uống thật say
đưa nhau vào mộng giải bày nhớ nhung
Lỡ khi tỉnh giấc ngại ngùng
những điều khó nói đã dùng trong mơ

Áo xưa thương cánh đơn sơ
vừa thay lụa tốt
(có chờ đợi nhau?)
Môi xưa ngậm chữ ngọt ngào
thì nay ban bố
(lẽ nào đắng cay?)

Trong ta đã tự đoạ đầy
tháng năm ngồi rửa những ngày hư thân

Hành trang chỉ có ngại ngần
về xin hối cải những lần dối gian

Trần Đại
Thu Oct 11, 2007 1:48 am


.

Tắm Truồng Thơ Ấu



nhẹ làm sao khi không còn là thi sĩ
hồn thảnh thơi tâm tư hết rối bời
như chim trời xoải cánh muôn nơi
như cuốn buồm thả thuyền trôi theo sóng nước

Nhẹ làm sao khi thôi hết làm thơ
như tồng ngồng rông chạy giữa đồng mơ
Như mưa về tắm truồng sân thơ ấu
nằm ngậm cỏ ngắm diều gió lơ thơ

Nhẹ làm sao khi thôi hết thẩn thờ
hết thấy lòng nghĩ chuyện bâng quơ
như chưa từng có ai mà thương nhớ
và những chiều buông hết đợi chờ

Nhẹ làm sao thôi không còn xếp chữ
tìm ý cho buồn về gậm nhấm tâm tư
lừa gạt thời gian thấy mình như mới lớn
chiếm đoạt không gian chôn chật một khối tình

Những ngày qua hãy như là mộng mị
những bài thơ xếp lại tháng hư hao
Nhẹ làm sao khi thôi làm thi sĩ
Để cho đời vô vị thế mà hay

Trần Đại
Sat Oct 06, 2007 5:21 pm


.

Đồng Tuyết giữa trời Thu



đôi mắt nhà thơ và tờ giấy trắng
suốt cả đêm dài lặng lẽ gườm nhau
cây bút nằm kia mỏi mòn ngủ gật
đã mấy hôm rồi
chẳng hiểu vi sao

vắng con chữ lò cò sân giấy nháp
những sắc huyền ngã nặng bặt tăm hơi
đầu gôm mới chưa mòn thơ đổi ý
giấy mênh mông như đồng tuyết không người

đôi mắt nhà thơ lúc lu mờ khi rực sáng
cũng trầm cảm, nồng nàn, nhung nhớ
vẫn tia nhìn từ bờ sâu tâm thức
nhưng đâu rồi
đâu rồi tia ấm của hồn thơ

nên giấy trắng vẫn là đồng hoang tuyết trắng
nên viết chì vẫn gối đầu say ngủ một ngón tay
trăng xế tà
đêm khuya lắc
thi sĩ gục đầu trên ngực giấy ngủ quên
ở ngoài song có hai bóng oan hồn
hồn ai đó cùng hồn thơ vừa tan vào suơng khói


.

Thiên Sứ



hai bóng
cuối chân đời
tiễn nhau
người về thiên cổ
kẻ hưóng thiên thu
thiên sứ ngậm ngùi
rơi hàng lệ nhớ


.

Đáy Nước



nước trong leo lẻo
thuyền ai đắm giữa giòng
khoang chở đầy trăng


.

Đám Cưới



Chị em lấy chồng
ta nấp bờ sông
ném bùn lên áo
cô dâu khóc ròng

Anh em sang sông
rước dâu về làng
ta đứng chàng hảng
tưới vào giỏ bông

Hết tuổi xuân thì
ngày em vu qui
trùm chăn kín mặt
nằm khóc lâm ly

Trần Đại
Sun Aug 26, 2007 9:07 am


.

NGƯỜI VỀ



SÂN GA
Mừng quá hôm nay có người về
vội vàng ra đón dạ hả hê
Ga cũ tàu hư buồn hoang phế
vậy mà cứ ngỡ có ai về

BẾN ĐÒ
Bóng ngày chìm xuống dòng sông
một mình ra bến chờ mong người về
cầu xưa cỏ mọc bề bề
ai đi mà đón ai về mà mong ?

CUỐI THÔN
Người hẹn sang thu sẽ về làng
chiều nay ra đứng cổng tam quan
ba mùa thu đã ra đây ngóng
chẳng thấy người đâu chỉ lá vàng

VEN RỪNG
Ven rừng nơi tiễn người đi
hôm nay đón kẻ vinh quy về làng
đường thôn đông đảo họ hàng
sao tôi đứng mãi rừng hoang đợi chờ

HIÊN NHÀ
Bên hiên hờn dỗi vợ chồng ai
đoàn tụ cùng nhau lệ ngắn dài
lòng sao bỗng thấy sầu chan chứa
tưởng mình về lại mái nhà xưa

Trần Đại
Sun Aug 26, 2007 8:56 am


.

Buồn qua kỷ vật



Trăm năm gương lược soi người ấy
chải xuống cho đời sợi tóc mây
rồi mai vắng bóng hình yêu dấu
còn đâu một thuở lược trâm cài

Máu hồng theo bút ghi từng chữ
tình tự cùng nhau bao lá thư
màu mực phai mau cùng năm tháng
để giấy u buồn cuộn chứa chan

Lệ ai dù tuôn chảy ngàn hàng
không lấp hố sầu rộng mênh mang
chỉ cần một giọt trong đêm vắng
nhỏ xuống thương tình đã trái ngang

Về đâu hỡi bóng hình năm cũ
gương lược mong chờ đã mấy thu
lệ tình năm trước còn hoen giấy
kỷ vật buồn lây trái tim này

Trần Đại
Fri Aug 24, 2007 9:08 pm


.

Thứ Năm, 23 tháng 4, 2009

Mần Thơ Bên Sọt Rác



Tưởng niệm một người 
về những bài thơ mất dần trong sọt rác 



Ngày xưa thuở mần thơ 
tui xiếp giấy chục tờ 
thường ngồi bên thùng rác 
để sy tư hằng gìờ 

Dăm ba dòng thấy dở 
mặt đăm chiêu đẫn đờ 
buồn xiếp thành mái bay 
chở thơ vào sọt rác 

Tui chôm í thơ ngừ 
mượn đở lời thiên hạ 
làm xong đọc hông hiểu 
ngồi xiếp quạt buồn thiu 

Tui xay sang dịch thơ 
thử một bài in-lít 
chuyển một đoạn făn-xe 
Xong, cũng xếp tàu bè 

Tui dở dở, ương ương 
đành làm thơ khí tượng 
ngồi "gọi tên bốn muà" 
muà nào cũng te tua 

Tui chờ đợi cơn mưa 
(ướt bao nhiêu cũng dừa) 
cho thơ mình ướt át 
chỉ thấy nhà dột nát 

Ra sông gọi nắng mây 
(cho lòng hoa bướm say) 
thơ đổ mồ hôi hột 
càng thấy lòng ốt dột 

Bỏ làm thơ ban ngày 
tui xay qua ban đim 
treo trăng trên cành liễu 
nhành liễu bị phơi đồ 

Tui bắn dạn dì sao 
rơi xuống thơ thành chuỗi 
dừa đập muỗi mần thơ 
sáng ra thấy tàng ruồi 

Ừa, thì lúc gặp em 
năm ba lần, bảy lượt 
muốn nói chẳng ga lời 
Tức ơi ...thiệt là tức 

Tui dìa nhà thao thức 
ngồi nhứt định mần thơ 
tỏ nỗi niềm nhung nhớ 
Chữ, như nước tràn bờ 

Từ đó biết ... mần thơ 
hổng phải từ óc xuống 
mà tự đáy lòng lên 
thơ cứ trôi lềnh bềnh 

Ừa, thì dạo biết em 
có ngừ xin xọt rác 
tui một lòng hổng biếu 
làm kỉ niệm bao chiều 

...thuở mình dừa biết iêu. 

____________ 
aveMaria 

Trần Đại 
Thu Aug 23, 2007 2:52 am


.

Cỏ man mác sầu



Chiều ôm kỷ niệm lên đồi 
dẫn theo ký ức 
xa xôi lạc về 
một thời vụng dại u mê 
sương mù vây lối 
tái tê phận người 
Từ em mới tuổi đôi mươi 
Còn trong ký ức 
nụ cười môi hôn 
Ta ghi kỷ niệm vào hồn 
Tình như sương khói 
bên cồn cỏ hoang 
Bóng chiều rơi xuống muộn màng 
Buồn len khe đá... cỏ man mác sầu 

Trần Đại 
Sat Aug 18, 2007 7:59 pm

.

Khói Sương

 

Sương mù 
phủ lối ai qua 
Bụi đường 
che kín 
vóc ngà tiểu thư 
tương tư 
nửa thật nửa hư 
chìm trong sương bụi 
dường như nói thầm 
đáy lòng 
mở cửa thâm tâm 
sóng ngầm vô thức 
ầm ầm tuôn ra 
sương tan 
bụi lắng 
đường hoa 
mang theo ánh mắt 
xa xa 
nghìn trùng 
trần gian 
khép cửa 
mông lung 
còn vương vấn mãi 
một vùng khói sương 

Trần Đại 
Sat Aug 18, 2007 7:54 pm


Gởi thông điệp Posts: 1971

Dưới Bóng Từ Bi



Ni Cô 

Rừng thu vang tiếng chuông chiều 
nâu sòng lặng lẽ dáng siêu siêu về 
hồn như thoát khỏi trầm mê 
mà phong vàng rụng tái tê tê sầu 


Ma Soeur 

Chân qua mười bốn cõi thương 
tay lần chuỗi hạt hồn nương kinh cầu 
tình kia gạt bỏ từ lâu 
mà chuông chiều vẫn gõ sầu đâu đây 

Trần Đại 
Fri Aug 17, 2007 10:11 pm


.

Sa Di



Dang tay khoát áo sa di 
lòng thôi ai oán những gì đã qua 
hồi chuông đảnh lễ ngân nga 
giai không, ngũ uẩn, sác-na lạ lùng 
khói hương mờ ảo không trung 
lòng thành ngơ ngác lạc vùng mơ xa 

Xưa "em" lần hạt Di Đà 
tâm tôi tạp niệm sác-na dại khờ 
hương bay lên cõi xa mờ 
lời em chứng ngộ, bơ phờ đời tôi 

Xưa "em" lần chuỗi Mân Côi 
tâm tôi tà niệm vì môi rất nồng 
chuông chiều làm động thinh không 
Đức Bà giấu mặt che lòng từ bi 

Thôi đành khoác áo sa di 
A di Đà Phật ! cũng vì yêu em ! 

Trần Đại 
Fri Aug 17, 2007 9:02 pm


.

bờ mi khép lại...một trời tương tư



Mắt em là ngọc lưu ly 
ánh nhìn gom hết Ðường thi thuở nào 
mắt em lóng lánh trăng sao 
khổ lòng họa sĩ pha bao sắc màu 
Lung linh hai hạt trân châu 
buồn cho nét nhạc, gây sầu văn chương 
lúc vui dợn sóng đại dương 
khi buồn vương khói mơ sương mặt hồ 
mắt em từ cõi hư vô 
ghé qua trần thế, để tô điểm đời 
Em đang nhìn thoáng nửa vời 
bờ mi khép lại...một trời tương tư 

Trần Đại 
Thu Aug 16, 2007 3:46 pm


.

Ru Nhánh Rong Buồn



Em là ghềnh đá 
đứng chơ vơ 
từ thiên thu vạn cổ 
Anh là nhánh rong khô 
trôi lạc khắp sông hồ 
sóng xô vào ghềnh đá 
nằm chết trên vai em 
Có anh hết cô đơn 
Em kết rêu thành đờn 
Gom gió về làm sáo 
cùng sóng vỗ rì rào 
ru anh dưới trăng sao 
từng đêm về o bế 
một mình em kể lể 
chuyện rong buồn cổ tích 
và ghềnh đá chơ vơ 
em chờ anh thức dậy 
một hôm trời quang mây 
nỗi vui chợt đong đầy 
vì nhánh rong tươi lại 
nhiệm mầu anh tái sinh 
anh vươn mình xuống nước 
xanh mướt quyện chân em 
rồi từ đó em buồn 
buồn hơn sầu vạn cổ 
buồn dẫm nát hư vô 
rong đã lià ghềnh đá 
theo sóng biển giang hồ 

Em vẫn là ghềnh đá 
một mình bãi chơ vơ 
từ thiên thu vạn cổ 
nghìn năm mãi đợi chờ 

Trần Đại 
Thu Aug 16, 2007 7:31 am



.

Dốc Tình

 

trả lai về em nắng ban mai 
tình ơi! một cõi ta lạc loài 
nắng nhạt lăn mòn con dốc mõi 
sầu ai trèo mãi lối lẻ loi 

trả lại ban trưa nắng nghẹn ngào 
người ơi! xin lại những thầm trao 
sầu níu lên đồi vang tiếng gọi 
khối tình lăn vỡ nát đời nhau 

trả lại chiều sương khói mơ tan 
em ơi! yêu chưa thấy muộn màng 
hạnh phúc đang chờ bên kia dốc 
nhưng lòng ta lạc giữa rừng hoang 

trả lại cho nhau ánh lửa đèn 
trong đêm tìm gặp giữa màn đen 
trời ơi! con dốc đời nghiệt ngã 
đau buồn vãn nối gót theo qua 

Trần Đại 
Wed Aug 15, 2007 10:25 pm


.

Thuở Ấy



Thuở mình chưa biết nhau 
Thường đạp xe lên cầu 
nhìn nhà em dưới xóm 
trăm chiều trôi qua mau 

Thuở mình mới quen nhau 
thường theo em qua cầu 
Em tưởng nhà gần đấy 
đâu biết xa chục cây 

Thuở mình mới ...sơ sơ 
em thường hay giả vờ 
"cứ theo hoài thấy ghét" 
còn giả bộ làm ngơ 

Thuở mình nắm tay nhau 
một đêm trăng dưới cầu 
Anh cúi đầu hôn trộm 
em né ... anh dập mồm 

Thuở đó mình biết yêu 
hôm sau ...môi sưng vều 
nhờ em hôn mới bớt 
Ôi thương biết bao nhiêu 

Từ đó mình yêu nhau 
anh đưa em qua cầu 
em đưa anh trở lại 
cứ thế ... đưa nhau hoài 

Ngày báo danh đoàn tụ 
trời đất sầu hoang vu 
anh lên đường xuất ngoại 
em ở lại quê nhà 

... 

Bao năm dài lê thê 
Hôm nay anh trở về 
xe qua cầu xóm nhỏ 
không còn ngõ nhà em 

Lòng anh ...buồn thật buồn 
chú lái xe ...cũng buồn 
anh buồn tìm không gặp 
chú buồn vợ sắp sanh 

Hãy lái suốt đêm nay ! 
cho vơi hết sầu này ... 
Nửa đêm đài máy gọi 
về chở vợ đi sanh 

Em nằm rên sắp sanh 
đôi mắt mãi tìm anh 
ôi ! ánh nhìn yêu dấu 
dưới trăng khuya bên cầu 

... 

Chú lái kéo ..."tôi" vào 
dưới ánh đèn hư hao 
nàng nắm chặt tay chú 
mắt nhìn tôi thiết tha 

_ ... Đẻ con trai anh...à ! 

Trần Đại 
Tue Aug 14, 2007 8:14 pm



Cyclo



đường chiều loang vệt nắng 
gió đùa lá tung tăng 
hàng cây vòm bóng mát 
tóc em vờn tay ta 

lòng rộn ràng khó tả 
tim thổn thức bùi ngùi 
pha chất nồng buồn tủi 
tóc ôm vòng tay ta 

lần chở em về nhà 
lòng phu xe thiết tha 
cyclo mà cũng nhớ 
tóc em ban dại khờ 

đêm đêm bên bờ vắng 
nằm nghĩ trên cyclo 
ta ngắm mãi trời trăng 
tóc em về gọi nhớ 

ôi một thời làm thơ 
tình ta thi sĩ khờ 
cyclo ơi! còn nhớ 
tóc rối nùi cơn mơ 

văn thơ ru học trò 
Vào đời trên bục giảng 
vừa thơm mùi phấn bảng 
bỗng thành phu cyclo 
thành thi sĩ dại khờ 
chở nặng một lòng mơ 
của thời ...không muốn nhớ! 

Trần Đại 
Tue Aug 14, 2007 7:55 pm

Gối Mộng Tình Đầu

 

Nhà cô ấy giữa nhà tôi với hắn 
cà hai thằng đều ghét bức tường ngăn 
từ khi hắn khảy đàn nghe văng vẳng 
sợ mất nàng tôi tằng hắng liên miên 

tuổi biết buồn khi nắng nhạt ngoài hiên 
nhốt trong tim một bóng dáng dịu hiền 
đi muôn dặm dưới vườn đêm e ngại 
mộng leo tường ao ước mãi tình duyên 

Tiếng đàn kia càng điêu luyện ngọt ngào 
cuộc tình tôi chưa có đã hư hao 
lấy bút mực tôi làm thơ tập tễnh 
thơ vụng về nên tường mọc càng cao 

trăng một mảnh trèo qua tường dễ ợt 
vậy mà tôi thi rớt mối tình đầu 
hắn ôm đàn cũng hận mãi về sau 
nàng đã cắn miếng cau người xứ lạ 

đã mấy mùa ngô đồng thay áo lá 
những mảnh đời bèo dạt tới phưong xa 
tôi gặp hắn cùng chung cư túc xá 
cung đàn xưa lại vẳng dưới trăng ngà 

hắn thường nói nếu ngày mai tao chết 
sẽ ngủ muôn thu gối mộng tình đầu 
đây tấm ảnh ngày xưa đã nhạt maù ... 
nàng dựa tường mắt nai tròn đen láy 

hôm đưa lão xuống mồ mua chọn sẵn 
nằm kế bên bia ảnh cũng phai màu 
cũng đôi mắt nai tròn đen lay láy .. 
dựa góc tường làm cháy bỏng lòng tôi 

Trần Đại 
Tue Aug 14, 2007 7:40 pm


.

Rừng Xưa

Một Kiếp Người

Mới chào đời ôm đôi vú mẹ
Buổi thiếu thời thầm nhớ, trộm yêu
Tuổi thanh niên bao nhiêu tình lụy
Nửa cuộc đời quanh quẩn yêu đương
Tuổi trung niên dày dặn tình trường
Lúc về vườn yêu ngu lầm lỡ
Cuộc đời tựa áng mây bay
Giờ đây ngồi tiếc những ngày đã qua


Cái Thúng

Đàn con đói lả mấy ngày
Mẹ em vì thúng gạo này chửa em
Trời cao ngó xuống mà xem
Mẹ thương con đói đâu thèm lợi danh
Thế mà làng xóm đồn nhanh
Gọi em con Thúng riết thành tên luôn
Nhìn năm con dại mẹ buồn
Bỏ em vào thúng mẹ buôn năm hào
Đời em từ đó lao đao
Làm thân tôi mọi hồi nào chẳng hay
Mỗi lần ôm thúng ngang đây
Mẹ luôn nhìn lén mắt đầy lệ rơi
Năm em mười bốn tuổi đời
Qùy bên giường mẹ nghe lời trối trăn
Con ơi đời mẹ khó khăn
Con cầm cái thúng mần ăn với đời
Nói xong mẹ mới trút hơi
Tay còn níu thúng kéo rời không buông
...
Em đâu lấn chỗ chị buôn
Mà chị xé thúng bứt tuôn cói vành
Thôi thì đã lỡ cũng đành
Em xin thúng rách vá lành nuôi thân


Ai Kia !

Em nói rằng em chửa có chồng
tháng ngày vò võ chốn phòng không
chưa từng liếc mắt nhìn ai cả
Nghe ra em nói chẳng thiệt thà
môi mỏng mép dầy dính đầy son
em nói rằng em chẳng có con
đừa nào nó chạy lon ton kia kìa?


Cảm xuân chín mốt

Anh ôm em em ngạt thở vì anh
Nhưng em biết lòng anh say đắm qúa
Gì ngây ngất bằng hôn lên đôi má
Hơi mũi dài ngào ngạt hương da
Nắm tay em bao đau khô phai nhòa
Khắp vủ trụ chĩ còn là thương nhớ
Tình của em nhiệm màu vô bờ bến
Hồn anh như tàn úa lại rờn xanh
đờI anh vui như chim hót trên cành
Tươi mát tựa mù xuân thơm ngát
Giọng ai buồn ngân nga câu hát
Giữa đêm khuya văng vặc ánh trăng sao
Gió ngoài song hiu hắt thổI vào
Rơi mấy cánh hoa đào trên chậu xứ


Mộng Loan

Anh yêu em anh chỉ nói thế thôi
Nói thế thôi cũng đã thừa rồi
Vì ái tình đâu cần ngôn ngữ
Tình từ tim mà ngôn ngữ từ môi
Anh yêu em em đã hiểu lâu rồi
Em đã hiểu từ ban đàu gặp gở
Anh hỏi thăm nhà em chớp mắt thật nhanh
Em hiểu anh trong dáng dấp bồi hồi
Trong ánh mắt ngập ngừng xao xuyến
Em hiểu anh dướI nắng chiều lưu luyến
Em hiều anh từ tình mớI đâm chồi
Từ hạnh phúc còn như bở ngỡ
Trong hồn anh quen nế[ đau thương
Có những đêm trăng ónh ánh trên đường
Trăng tắm sáng lên đàu em tóc rối
Trăng lấp ló qua hàng cây gió thổI
Em là vầng trăng ngọc của đờI anh
Không có em anh sẽ sống âm thầm
Như những tối trăng vàng lặn bóng
đi bên em nghe ái tình vỗ sóng
Trong long anh hạnh phúc chan hòa
Ôi phúc giây không thể xóa nhòa
Giây phút ấy tình em chói tỏa
ở trong anh và tất cả chung quanh.


Bạch phong

Êm đềm trôi một giòng suối lững lờ
Làn hơi sương mờ quyện trên muôn lá cây
Ta dừng đây nhìn thu đang trầnm lắng
Ngàn muôn tia nắng, muôn sắc trên lá hoa
Trôi trên suối vắng nước sâu in bóng đôi bờ
Im nghe sẽ thấy tiếng thở dài trong gío
Dừng lại bên kia xa xa những cành cây

Sương dần tan rừng thu nhuộm sắc vàng
Một làn gió nhẹ làm rơi những lá khô
Trong lòng ta niềm tin yêu nồng cháy
và ta nhớ mãi đôi mắt ai mến thương
Ôi đôi mắt ấy xa xăm dịu vợI
Và chơi vơi dẫu cho đến hết một đờI
Ôi trong ánh mắt thân thương trìu mến ấy
Đọng lại nơi đây xa xăm bóng hình ai.

Biento
biento blanco
tomame en tus brazos
y al bosque quieto vamos
?No ves las hojas de mil colores
en el agua profundo?
?no ves las luces timidas
bostezando en las ramas?
Dime
?porque tombla el aire tanto?


Dạ Tưởng

Hôm ấy trờI heo may
chiều nắm cánh tay ngày
tìm lối vào ban đêm
một đêm thật vô cùng
một đêm thật mông lung
làm say long khách lạ
trong căn phòng ngát hoa
khách ngồi bên cửa sổ
tay chống cằm ưu tư
dáng ra chiều tư lự
như ngườI bệnh tương tư
Không, khách đang ngồi lắng nghe
nhạc tấu vang khắp phòng
lòng bổng nhiên xúc động
như lạc vào mênh mông
giữa vùng sáng thư phòng
tác giả và ghita
tay đàn miệng ngâm nga
những nốt nhạc khởI đàu
tuyệ sao mườI ngón tay
qủa là một thiên tài
giọng ca thật thoát thai
một bên chàng không xa
chủ nhà ôm ghita
hòa âm thật nhịp nhàng
ngón đàn say hoa lá
buông từng tiếng nhặt khoan
nhạc ru hồn mênh mang
trong tiếng đàn tuyệt diệu
cuả thiếu nữ dương cầm
gọt từng nốt hoà âm
tay nàng nhưu sóng bạc
nhấp nhô trên phím đàn
có lúc nàng nghiêng vai
mờI nhịp điệu du dương
từ tay chơi vĩ cầm
một thiếu niên tuấn tú
rung nhẹ vài thanh âm
khách lặng ngườI mê đắm



Rừng Thu

Rừng thu dỗ giấc miên mang
mây đang trải lụa trên thung lũng vàng

Nghe chừng tiếng suối thở than
cành thương nhớ lá úa vàng lìa nhau

Vì đâu thu rắc tơ sầu
cho rừng hiu hắt cho ngườI hắt hiu

Một vùng hoang vắng đìu hiu
bao nhiêu lá rụng bấy nhiêu nỗI sầu


Qui y

_ Bạch sư cụ!
_A di đà phật!
_Con sám hối ăn năn
_Thiện căn! Thiện căn!
_Con đã hiểu tình là oan trái.
_Thiện tai! Thiện tai!
_Con đã đi lầm đường lạc lối.
_Tội lỗi! Tội lỗi!
_Và lạc thú trần gian con đã hưởng.
_Sướng! Sướng!
_Rượu chè, cờ bạc với lứa đôi...
_Thôi! Thôi...


Tha Tội

_ Thưa cha con xưng tội
_(Biết rồi.)
_Thưa cha con có tội
_(Ai mà chẳng có)
_Thưa cha con đã ăn năn
_(Không dám đâu?)
_Thưa cha con xin được tha tội
_(Còn lâu, chứng nào tật nấy)
...
_Tạ ơn cha!
_(Khỏi cần)
_Chào Cha!
_(Chúa ơi ! sao lòng con luôn cố chấp ?)


Tù Ti

Anh ơi! dậy tù ti
Đầu anh nặng như chì
Ráng đi! chiều em nhé!
Thôi mà! anh không khỏe!
Thì ta mần cho lẹ
Đừng có mãi lè nhè!
Anh nè! em giận đó!
Mai anh đừng có đòi
Mốt anh đừng có hỏi
Từ nay đừng có hòng
...
Em ơi! dậy tù ti
không !
dậy đi! mình hú hí
Không !
Vậy thì ngủ cho xong
Đừng hòng !


Tình Phụ

đêm đã khuya rồi em ngủ đi
để cho mộng đẹp khép bờ mi
còn anh, anh thức ru em ngủ
thức suốt đêm rồi mai anh đi
ngủ đi em!
ngủ đi em!
tình em còn đẹp mãi đến nghìn thu
tình anh đã phủ mây mù muôn niên


Bên Cầu Đợi Mong

trăng ngà trải bạc trên sông
có hai cái bóng mặn nồng bên nhau
chạnh lòng mình thấy âu sầu
thương người vợ trẻ bên cầu đợi mong

chung thuyền cho đến rạng đông
một trong hai bóng đích tông bạn lòng
từ đây nước chảy đôi dòng
hận người vợ trẻ chờ mong bên cầu


Chí Khí

Lưng tôi đeo kiếm bạc
Mình khoát áo chiến bào
Tung hoành nơi trận mạc
Dưới bóng cờ tung bay
Xác địch nằm phơi thây
Giữa đồi núi chập chùng
Quân sĩ xếp ngay hàng
Chờ lệnh tôi nỗi trống
Là tiến về Thăng Long
Quét sạch lũ tham tàng
Đưa gươm chỉ đầu non
"Này hởi quân binh sĩ
Đừng vướng bận thê nhi
Quyết một trận sống còn"
...
_Này Anh!
_Dậy thay tả cho con!


Mười Thương

Một thương em đợi, em chờ
Hai thương ra đón từ mờ tinh sương
Ba thương ngóng mãi con đường
Bốn thương không thấy lại dương mắt tìm
Năm thương tình vẫn im lìm
Sáu thương ánh mắt lim dim dậy thì
Bảy Thương yêu lối anh đi
Tám thương mừng thấy mỗi khi anh về
Chín thương, thương quá, thương ghê
Mười thương...nơi...

_Thôi đừng thương nữa chàng ơi
nói ra em ngại mình khơi mối sầu
nhà em chứa bạc lấy sâu
nên em gác cổng hơi đâu ngóng chàng!


Trầu Cau

Mẹ đã qua đời sau cơn đau
Để lại cho em một gánh Trầu
Từ đấy chân em mòn lối chợ
Hai thúng tơ duyên một nỗi sầu

Tháng rồi một gánh nhà cụ Giáo
Làm đám cho con thật xôn xao
Tuần qua hai thúng giao bà Hợi
Đám cưới linh đình lắm chị ơi!

Dạo này cưới hỏi khắp mọi nơi
Em bán tơ duyên kết chặt đời
Còn em suốt đời không hôn phối
Vì em phận bạc trắng như vôi

Tang ma mắc nợ không kịp trả
Họ bắt em đền bởi tiết trinh
Từ đấy làng chê, xóm chợ khinh
Còn nhắc làm chi chuyện chúnh mình

Vẫn bán trầu cau để xe duyên
Mong ước ngày kia bướt xuống thuyền
Nếu ai thương hỏi em làm vợ
Em bán cau cho chẳng tính tiền.



Chiều Chuộng

Còn nhớ không em thủơ mới yêu
Dạo bướt bên nhau mỗi buổi chiều
Những nụ hôn nồng bay theo gío
Thả hồn theo cánh lá xiêu xiêu

Rồi những đêm trường chốn tịch liêu
Ấy mùa thu dịu gío đìu hiu
Anh đàn, em hát muôn cung điệu
Say sưa ta nói đủ mọi điều

Ngày ấy em mơ ước thật nhiều
Làm vợ ngoan hiền của anh yêu
Hạnh phúc đong đầy trên chăn chiếu
Tình ta ôi đẹp biết bao nhiêu!

_Này, sao không thấy anh bận bịu
Tối ngày thơ thẩn với đăm chiêu
Đã dặn trăm lần như còn thiếu
Đái rồi phải giựt nước cầu tiêu!



Chiều

Hôm nay chiều xuống lòng hoang lạnh
Một mãnh đời qua sao qúa mau
Nắng xế bên đồi thương nhớ lạ
Thương mình năm cũ tuổi xuân xanh

Ngày ấy sao chiều đẹp như thơ
Có mây bàng bạc trôi lững lờ
Nắng trèo thung lũng lên đầu núi
Gío ghẹo muôn cành lá lẳng lơ

Chiều đã thấm đày hồn niên thiếu
Thổn thức, mông lung, với tủi hờn
Gío ngừng cũng giận rưng rưng nhớ
Mây tan trong nắng mãi thẩn thờ

Chưa từng hò hẹn với một ai
Mỗi lúc chiều buông lại thở dài
Chẳng biết một ai sao lại nhớ
Thầm gọi tên ai cõi xa mờ

Đã mấy năm rồi mõi cánh bay
Tim yêu chưa cạn đã đong đầy
Chiều những ngày xưa không còn nữa
Bóng ngã âm thầm dưới chân mây

Chiều biết lòng ta thôi đấy nhé
Đừng nói ai hay chuyện chúng mình
Ngày ấy trong lòng trai niên thiếu
Đã trót tương tư cái bóng chiều


Chồng Em

Em hảy nhìn anh, nhìn cho kỹ
Dáng người cao ráo, mặt phương phi
Quần áo bảnh bao, đầu chải ngược
Em cứ nhìn đi, nhìn kỹ đi

Em cứ nhìn đi, nhìn kỹ đi
Bằng cấp anh đây chẳng thiếu gì
Nhà anh mới tậu, dư cho mướn
Xe anh đời mới: Mẹc-xi-đi

Thôi bấy nhiêu thôi, cũng đủ rồi
Bây giờ anh hỏi một câu thôi
Thằng đó có gì mà em lấy
Nó được hơn anh ở chổ nào

Nó được hơn anh ở chổ nào
Cái thân ốm đói tựa ho lao
Áo quần lếch thếch đầu không chải
Gặp anh...đóng cửa chẳng cho vào

Em nghĩ lại coi, rồi hãy nói
Giữa anh và nó trời một vực
Nói đi, nói anh nghe đở tức
Hoa hồng, đống c..ức, mọc sao coi!

Nếu anh cứ hỏi, thì em nói
Em lấy chồng em chẳng thiệt thòi
Chồng em không nói, chỉ thích hành
Hắn cấn chửa em thuở yêu anh


Tầm Đạo

Chán đời ta muốn tu ngay
Lại không dứt khoát chùa hay thánh đường
Thất tình lục dục còn vương
Ta bà ngũ uẩn khó nương cửa chùa
Thánh đường ta sợ đuổi xua
Đứng trong thánh lễ thèm thùa con chiên
Thôi thì mua sách tập thiền
Viễn du tâm tưởng tới miền chân như
Thiền cho sạch hết tà hư
Mông trầm, ngực ngãi từ từ hiện ra
Thiền sao thấy mãi đàn bà
Thấy lòng rạo rực, thấy ta chần rần
Cái gì chạy khắp châu thân
Thì ra đạo lý dưới chân đàn bà


Chúng Sinh

Sư ông thấy vú em căng
Thấy da em trắng thấy răng em đều
Sư liền đánh mõ thật kêu
Miệng nam mô phật, tay khều chúng sinh
Sư vào dội nước chúng sinh
Dội xong sư niệm tràng kinh Di Đà 


Từ Con

Rằng xưa có kẻ từ con
Con đi ngồi khóc nhớ con gọi về
Gọi về mắng chưởi đuổi đi
Con đi lại khóc tìm con dắt về
Dắt về nhắn nhủ đôi bề
Thôi mày ở lại chuyến này tao đi


Linh Mục

Con ơi dẫu cha là linh mục
Nhưng cha cũng bị rút xương sườn
Lòng cha cũng chứa đầy uẩn khúc
Thấy con trần tục dậy niềm thương

Ngày trước hồn cha luôn hướng thượng
Trải lòng bác ái khắp muôn phương
Bây giờ gom lại cho con đấy
Chưa chắc đong đầy cặp vú non


Bóng Người Tựa Cửa

Những người lưu lạc tha phương
Mấy ai không một lần thương nhớ nhà
Nhớ vườn nhớ cảnh thiết tha
Đôi bên hàng xóm lân la sớm chiều
Nhớ hiên lùa gío đìu hiu
Nhớ trưa hanh nắng nhớ chiều buông lơi
Nhớ trăng rằm đẹp tuyệt vời
Tiếng người khua gót rong chơi bên đường
Nhớ mùi dạ lý ngát hương
Bóng trăng tà chiếu, hơi sương ướt thềm
Nhớ từng tiếng hát ru đêm
Thân nhân, bè bạn nhớ mềm rut gan
Mà sao nhớ được cho bằng
Bóng người tựa cửa băn khoăn ngóng chờ  


Mộng

Em đã đưa tôi lạc vào ảo mộng
Rồi từng đêm hư mộng nhập chiêm bao
Năm tháng qua nhiều đêm tôi hoài mộng
Chỉ thấy em về trong ác mộng trơ trơ
Ngày chồng em rướt sang bờ
Là ngày tôi ngũ toàn mơ mộng lành

 
Thủy Chung

Nhớ lại chuyện chúng mình
Thật là buồn anh nhỉ?
Năm năm trời chung thủy
Đành phải khóc biệt ly

Em tên Hà Lệ Thủy
Còn anh Lý Từ Chung
Ngỡ trọn đời chung thủy
Như tên ta ghép cùng

Từ Chung là chuông chùa
Anh thành sư phổ độ
Hà Thủy như nước sông
Em thành gái giang hồ

Thuỷ Chung cũng bằng không
Thà là anh tên Cu
Còn em, em tên Hĩm
Có lẽ nên vợ chồng


Em Đi

Em đi thật rồi sao?
Anh vẫn đứng cổng trường
Chờ em giờ tan lớp
Nhưng rồi lòng nao nao

Em đi thật rồi sao
Anh vẫn đứng bên rào
Nhìn lên căn gác nhỏ
Vẫn thấy lòng nôn nao

Chiều đưa ngày vào đêm
Anh vẫn đứng bên thềm
Chờ em chờ em mãi
để buồn càng buồn thêm

Em đi thật rồi sao
Thôi chắc đi thật rồi
Thôi từ đây phó mặc
Để cho đời nỗi trôi


Xa Hoa

Anh hứa đưa em khắp nẽo đường
Phồn hoa đô hội chốn cao sang
Đến Lầu Long Phụng ăn cua nướng
Xuống khu thương xá xắm đủ hàng
Rồi cùng nhau đi đánh bạc
Mỗi ván trăm ngàn chơi không tiếc
Ta sẽ xuống du thuyền riêng biệt
Để đời em thêm chút thăng hoa
Giờ có gì cho anh ăn lót dạ
Cơm nguội, dưa cà em cứ mang ra

 
ĐÒN

Em nói chồng em không có nhà
Tôi thật thà ghé trọ một đêm
đang say giấc ngủ êm đềm
Chồng em lôi xuống, nện tôi nhừ đòn

Tôi biết chồng em đã đi xa
Mà em cứ bảo hắn ở nhà
Tôi liều xông đại vào trong đó
Hắn lôi vô xó nện nhừ đòn

Tôi biết chồng em có ở nhà
Mà em thì bảo cứ ghé qua
Ôi! đàn bà...


Động Phòng

Mẹ khen nàng có cái mông
Cưới về nàng sẽ chiều chồng, đông con
Lấy nhau đã một năm tròn
Nắm tay thì được động phòng thì không


Thủ Trinh

Nghe đâu nàng thủ tiết trinh
Sớm hôm cô quạnh một mình đơn côi
Dè đâu cái ấy mất rồi
(Một con cá lội mấy người buông câu)


Trai Tơ

đêm nằm nghe tiếng ầu ơ
thấy mình còn mãi trai tơ buồn lòng 
mai này quyết phá cho xong
để dành cũng thế chờ mong cũng hoài


Kêu Trời

em tôi có tật kêu trời
tôi thường nhắc mãi vẫn không thôi
lần này em hứa không kêu nữa
vừa nghe tôi ngứa miệng kêu
trời!


Tương Tư

Em xoay dáng ngọc vào bóng đêm
Trăng rằm khuất dạng từ hôm trước
Chỉ ánh đèn khuya gục xuống thềm
Đêm ấy mây chìm gío thật êm

Anh đã ngắm nhìn em thiết tha
Ánh mắt long lanh dướI đêm ngà
Một nét thẹn thùng bao trìu mến
Em xoay dáng ngọc vào bóng đêm

Anh tiếc làm sao giăy phút qua
Hồn- anh phiêu bạt giãi ngân hà
nhìn em chưa tỉnh giấc mơ hoa
Sao nở xaoy mình cho cách xa

Ôi bàn tay những ngón tay ngà
NHịp nhàng theo lờI nói du dương
Như bầy tiên nữ chốn thiên đường
Vũ điệu nghê thường thuở xa xôi

Anh tạ ơn em đã tặng anh bàn tay từ bóng tối
Cung bậc thanh vần anh tìm mãi không thôi
Vẫn không tả được cõi lòng anh lúc ấy
Cũng không hòa được tim anh trong lúc này

Mộng về dấu mặt chỉ bàn tay
Suốt đêm dài chợt tỉnh chợt say
Em hiện về cũng dáng ngườI thanh tú
Đôi mắt trong thoáng vướng sợI mây buồn
 rồi biến đi, em không hề ngoảnh lại
để mộng dài là khoảng trống menh mang

Ngoài hiên thấp thoáng đêm tàn
cành cây đã điểm muôn ngàn bông sương


Chắp Nói

Chiều nay gío lộng mây chìm đắm 
Nhớ má em hòng nhớ bờ môi tươi thắm
nhớ đôi mắt buồn một cõi xa xăm
nét trầm ngâm nhớ làm sao lúc trầm ngâm
một chút vấn vương đang gợn sóng âm thầm
chợt dấy lên hương yêu từ dạo đó
từ dạo đó anh làm thơ để dốt
cháy lòng anh chẳng dột được lòng em
em đâu biết anh dạo bao cung đàn âm điệu
để mỗI chiều ngồi hát cho em nghe
Nhưng lặng lẽ mơ hồ trong giấc ngủ
em ra đi khi hè chuyển sang thu
Campus buồn nhớ qua em oi

Và cũng chiều nay gío lộng mây chìm đắm
Hai năm dài cách biệt vẫn chưa quên
Quên sao được đôi mắt sầu xa xăm ấy
Dáng nét yêu kiều và giọng nói sầu mây
Tri kỉ oi ta đang ngất ngây theo tiếng sáo của nàng
Sao thờI gian lại khắt nghiệt trôi mau
Ôi đêm nay sẽ mãi mãi chẳng phai màu
Hình bóng ấy sẽ khắt sâu vào tâm khảm
những chiều sau trờI giăng mây xám
Buồn cho ta ý hợp tâm đàu phải cách xa
em trở về vớI gác gấm lầu hoa
Anh tiếp tục cuộc đờI ngoài sương gío

Hai năm sau đó một ngày thôi gío lộng
gặp ngườI xưa đôi mắt còn mơ mộng
Bên lũ học trò trông cô đẹp làm sao
Dạ nao nao ôi hình bóng của năm nào
thờI gian qua càng đẹp nét thanh tao
Từ hôm ấy mỗI đem về ta mất ngủ
Đêm liền đđêm ngắm mãi những vì sao.


Hận

Em thấy anh về dướI cơn mưa
Bên hiên đứng nhìn qua song cửa
Thương hận ngập lòng em quay mặt
NỗI đau, niềm nhớ nói sao vừa

Em biết anh còn đứng bên hiên
Cũng dáng ngày xưa mắt diệu hiền
Vì đôi mắt ấy bao lần em tha thứ
Hôm nay sao lòng lại xót xa

Em khơi tro tàn trong lò sưởI
Lén nhìn song cửa bóng một ngườI
Anh còn đứng đó, anh còn đó
Hờn tủi chưa nguôi em vẫn hờn

Em muốn anh vào đến bên em
để em khoe bé ngủ say mèm
để em thèm nói đừng quấy bé
Anh nè! Nựng nhẹ thôi!

Thế rồi em nhìn ra song cửa
Bên hiên trờI vẫn nặng cơn mưa
Mà mưa không nhiều bằng lệ ứa
Cho ngườI vừa khuất bóng ngoài song.



Từ Khi

Từ khi mơ mộng lần đầu
Xây lầu vọng nguyệt, cất đài nghênh phong
Đến khi biết nhớ, biết mong
Cái lầu hoang vắng, đài không gío lùa
Từ khi mới biết thẹn thùa
Trồng vườn hoa thắm, bốn mùa lá xanh
Đến khi yêu thức năm canh
Thì vườn hoa úa, lá xanh nhuốm vàng
Từ khi đã biết lỡ làng
Ngày đêm khơi đống tro tàn xót xa
 

Đinh Lang








Chuyện Nhỏ To ... Học Trò



Ðời em cũng có tuổi học trò... 
Mỗi lần nhớ đến lại buồn so 
Chị kể cho nghe thời áo trắng 
Lãng mạn làm sao những hẹn hò 

Nơi em không có trường ngói đỏ, 
tường cao, cổng lớn, gánh quà ngon 
trường em sàn đất nghèo chi lạ 
bàn ghế thô sơ đến xót xa 

Chị kể đường đi vàng xác lá 
mây trôi bàng bạc buổi tựu trường 
đường về lá me đùa trong gió 
tô thắm tình yêu tuổi học trò 

bọn em trên lối mòn đê nhỏ 
thầm lặng đi mau chẳng chuyện trò 
băng đồng mông quạnh không cây lá 
nên mùa thu giận chẳng ghé qua 

Mỗi lần chinh chiến hết giằng co 
cả lớp buồn thiu vắng mấy trò 
đến mùa nước lụt sầu chan chứa 
em nhỏ đâu rồi ? lớp lưa thưa 

Áo trắng sân trường chị đưa thơ 
ánh mắt thầm trao dưới sân cờ 
trên đồi sim tím tìm hoa bướm 
thung lũng tình yêu dệt mộng mơ 

Em gói đơn sơ tuổi dậy thì 
tìm đâu cho thấy mối tình si 
khi bùn khô vấy trên tường lớp 
phấn bảng buồn lây những biệt ly 

Quê em không có mùa phượng vĩ 
không nắng hạ vàng, tiếng ve kêu 
khi đồng khô nước, dòng kênh cạn 
là biết hè sang, lớp học tàn 

Một chiều gió lộng nắng mơ hoang 
em đắm chìm trong nỗi bàng hoàng 
sân trường chợt nở hoa khắp chốn 
tình đầu vén tóc ghé môi hôn 

Ðời em cũng có tuổi học trò 
mai này gặp chị sẽ nhỏ to ... 

Trần Đại 
Tue Aug 14, 2007 12:41 am


.