Chủ Nhật, 9 tháng 8, 2009

Lên Men





núi đồi ngửa mặt
nhìn trăng
rừng khuya hiu hắt
mây giăng giăng mờ
mùi trăng,
mùi rượu,
mùi thơ
màu thương,
màu nhớ,
màu chờ đợi ai
men say đã ngấm u hoài
sao em chưa đến cho dài đêm nay
em ơi !
rượu bắt đầu cay
núi rừng nghiêng ngả trăng lay bóng ngà
chờ em khắc khoải
trăng tà
gã say vừa gối hồn ta ngủ vùi
nhacphotho

(chờ mua dây đàn ...)

Thứ Năm, 30 tháng 7, 2009

Du Tử Ngâm

DU TỬ NGÂM

Từ mẫu thủ trung tuyến,
Du tử thân thượng y.
Lâm hành mật mật phùng,
Ý khủng trì trì quy.
Thùy ngôn thốn thảo tâm,
Báo đắc tam xuân huy.
Mạnh Giao. (751-815)


nghĩa:
NGÂM KHÚC cho người CON ÐI XA

Mẹ hiền cầm sợi chỉ trên tay,
Người con sắp đi xa khoác lên mình tấm áo.
Gấn đến ngày đi, mẹ khâu thật kỹ,
Ý mẹ e rằng con đi lâu lắm mới quay về.
Ai nói được rằng tấc lòng của cỏ,
Ðền bù nổi ba xuân nắng ấm?



Thơ:

Mẹ hiền se chỉ trong tay
khâu con tấm áo đợi ngày đi xa
sợ con lâu biệt xa nhà
mẹ may thật kỹ áo tha phương này
hỏi lòng tấc cỏ non đây
ơn nào đáp nổi ba mùa nắng xuân



Riêng tặng hai anh CTL & KL

.

Tue Jul 28, 2009 10:02 pm

Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2009

Giấc Mơ một Loài Ngựa



từ buổi xa người dắt bóng đi
vạt áo đề thơ chẳng hạn kỳ
hồng nhan tri kỷ mờ quan tái
đường ngậm ngùi xa bóng đổ dài

qua rồi mấy thuở mơ khanh tướng
đường mãi còn xa thêm xác xơ
thơ văn một thời bong bóng nước
còn chăng tri kỷ vẫn trông chờ?

cũng có lúc, mơ về bến cũ
thả hồn thơ mộng giữa văn chương
được uống ân tình say chất ngất
mới đấy mà như đã hoang đường

mỗi dậm đường đi mây hờn dỗi
những ngã ba đời nắng băn khoăn
ngoảnh lại đường về mưa chắn lối
tri kỷ, em còn đó hay chăng ?

từ buổi xa người đưối cơn mê
đêm nay để bóng dắt đưa về
đọc bài thơ cũ trên vạt áo
xót một niềm đau lỡ bội thề

ta về cờ rũ trơ manh giáp
bãi chiến trần gian nét u hoài
hành trang sót lại tình tri kỷ
bụi lấm thơ người thương ý ai


.

Thứ Năm, 16 tháng 7, 2009

Xe Đưa Xa cõi Bụi Hồng

Ly


Yên một cõi vô thường một cõi
Giấc vô ưu giũ sạch bụi trần
Nghìn năm sau vẫn tình phụ tử
Thu đông về cõi nhớ bâng khuâng


Cõi Vĩnh Hằng

Giáo đường nguyện xác chiều nay
hồi chuông vĩnh biệt lung lay linh hồn
câu kinh dìu đến tử môn
những lời thương tiếc có chôn xuống mồ?

Ven đường lá gió đùa nô
một thời áo trắng điểm tô sân trường
bóng ngày xếp lại dư hương
còn đâu một thuở lược gương trâm cài

Xe ma siết chặt quan tài
người đi tràng hạt bi ai khấn nguyền
đưa người lên cõi thiên tiên
hay ru vào giấc cô miên vĩnh hằng ?

Đất hoa rơi
cát đá lăn
phủ lên mồ lạnh cách ngăn trần đời
sầu như lắng đọng im hơi
chợt đâu vang tiếng "MẸ ƠI !" não nùng



Đưa Em Về Chốn Tuyền Đài

Run tay nhấn nút...thở dài
Đưa em xuống chốn tuyền đài...vậy sao!
Hôm kia còn thắm má đào
mà nay lửa gói em vào muôn thu

Yêu thương, ân oán, hận thù
em mang về nẻo mịt mù khói hương
sao không đem cả tiếc thương
để ngày thương tiếc đêm trường luyến lưu

lời kinh cầu nguyện vô ưu
cỗ quan theo gót tì khưu dưới chiều
nam mô tiếp dẫn ...tiêu diêu
em hiền diệu thế cầu siêu làm gì

bao người mắt lệ trào mi
buồn lây lên bóng tà huy ngậm ngùi
tiếc thương biết thuở nào nguôi
giờ đây lẻ bóng ngược xuôi khắp đường

ngủ đi em!
giấc bình thường !


Chập Chờn

Hôm nay trời nhạt mây xanh
nắng hanh nghìn giọt xuyên cành hôn em
Ơ kìa ! ta hãy nhìn xem
hai hàng cây cũng mừng em cúi chào
xe đi hàng thẳng lên cao
đưa em mấy dặm lối vào đầy hoa
lòng em vui thật anh à !
đến nay mới thấy thiết tha yêu đời
bỗng nhiên hồn lại chơi vơi
tìm anh đâu đấy khi dời cỗ quan
tiếng người thương tiếc khóc than
sao anh thầm lặng dưới tàng cây khô
hoa rơi trăm cánh xuống mồ
hồn em nhẹ hẫng hư vô bủa về
chập chờn trước cõi u mê
nhìn anh quay gót chân về tội ghê !


Ngàn Thu

Tin về "an giấc nghìn thu"
Từ đây cỏ mộ sẽ ru giấc chàng ...!
Khăn tang lặng đứng hai hàng
Nhìn theo linh cữu bàng hoàng lệ tuôn
Huyệt kia chờ lấp nỗi buồn
Mộ bia nằm sẳn đợi muôn thu về
Trẻ thơ sờ ảnh mân mê
Ghi giòng vĩnh biệt, dưới đề "tiếc thương"
Hôm qua còn ấm chăn giường
Hôm nay mộ lạnh âm dương hãi hùng
Một đời gian khổ lao lung
Mai xương rã mục lạnh lùng tha ma
Cà sa tụng niệm ngân nga
Xen lời "lâm tử Đức-Bà", ban ơn !
Tiếng ai nức nở từng cơn
Lệ thương pha với lệ hờn đắng cay
Vòng hoa phúng điếu thương vay
Hỏi người dương thế, có thay cho lòng ?
Buồn theo hương khói lên không
Sầu theo gió lạnh cô phòng mình ai
Đường đưa người xuống tuyền đài
là dây vừa thả quan tài thế ư ! ?
Người đi để lại ưu tư
Trầu cau hết nghiã kể từ hôm nay
Tay xua đất xuống huyệt này
Giã từ những lúc đêm ngày có nhau
Tà dương chẳng muốn thêm sầu
Nhưng chiều đã phủ một màu tang thương!

Cô Phụ

Trưa vàng vọt, nắng ly tan
đưa anh lần cuối ngỡ ngàng như mơ
Duyên em chưa trọn ý thơ
vẫn còn như thuở tình cờ yêu nhau

Nay khăn tang, vấn lên đầu
vòng hoa tàn nhẫn, khoe màu vây anh
Người buồn, thương khóc chung quanh
em cầm lệ nhõ để dành đêm nay

đêm nay sẽ thức chong đèn
một mình em khóc làm quen đoạn trường
Hơi anh còn ấm chăn giường
nỡ đành thiêu cháy theo sương khói mờ

Vòng tay bé nhỏ con thơ
chưa dài đủ để ôm bờ vai cha
Từ đây mỗi lúc trăng tà
mình em cô quạnh xót xa ê chề

Ước gì anh chỉ hôn mê
ngày mai tỉnh dậy quay về bên em
Thôi còn trang điểm ai xem
biết chăng cô phụ có thèm ái ân?

Lệ thương hai mắt thâm quầng
mà lòng hờn dỗi như lần ghét anh
Chiều buông, ngày nát tan tành
em ngồi thêm nữa khiến anh não nề

Đêm nay nức nở trong mê
hồn anh chưa vội... hãy về dỗ em

Đưa Con

nàng đi sau đứa con khờ
bàng hoàng như thể cơn mơ chập chờn
không gian chùng xuống cô đơn
thời gian nhắc nhở về hờn cao xanh
mười lăm năm mộng tan tành
công lao dưỡng dục nay đành bỏ đi
cũng tim đang ấm dậy thì
máu hồng kẻ xuống lối đì vệt dài
nàng đi theo cỗ quan tài
tay ôm kỷ niệm bi ai lạ thường

Thấm Vào Thiên Thu

Mồ ai hiu quạnh thế này
cỏ mây hoa dại mọc đầy thạch bia
Hỏi người dưới đáy mộ kia
xuân còn hoa mộng sao lìa thế gian
Hay buồn vì chuyện trái ngang
tình duyên đôi ngả bẽ bàng phải chăng?
Chiều hoang mộ huyệt mây giăng
sầu đây cô quạnh aó khăn thuở nào
Trăm năm người cũng hư hao
lệ này nhỏ xuống thấm vào thiên thu

Rêu Phong Mộ Phần

Em gọi mưa về làm rêu phủ lối đi
Em giăng mưa bụi cho anh lỡ xuân thì
Rồi mang sương khói nhuộm đầu anh bạc trắng
Em rủ nắng về anh chưa kịp ăn năn

Ðường em đi gót mòn quên thơ ấu
Lối anh về chân giẫm nát đời nhau
tình chớm nở đưa người về thiên cổ
mang đợi chờ thao thức dưới mộ sâu

Anh đã gọi bao mùa cho nắng xuống
Làm ấm mồ em sao bia đá còn buồn
Hay tận đáy mồ ướt đẫm giòng lệ tuôn?
cho dương thế tình ta buồn muôn thuở?


Khuya

Nhành cây
lần hạt sương khuya
Côn trùng
tụng niệm
chia lìa nhân gian

Dư âm
thú lạc trên ngàn
Trầm hương
thoang thoảng
bên giàn hoa leo

Giây thừng
một sợi
ai treo
Mỹ nhân
nhón gót
rồi gieo hình hài

Nhành cây
lần chuỗi
sương mai
Côn trùng
còn niệm
một vài câu kinh


Tình Sầu Đại Mạc

Vó ngựa
về đâu
sầu đại mạc
Dặm ngàn
xơ xác
gót phiêu du
Lối xưa
tình sử
mịt mù
Đường về
cổ tích
hoang vu bạt ngàn

Lang thang
bóng ngựa
sầu lạc lối
Kỵ mã
gục đầu
nhớ xa xôi
Thảo nguyên
cỏ mượt
lên đồi
Hoang liêu
đại mạc
cách đôi
nhân tình

Chỉ còn
mấy dặm phù sinh
Người trên lưng ngựa ...
gục mình xuôi tay !



Thương Nhớ Cha

Chiếc xe ma đưa cha vào nghĩa địa
một kiếp người trên phiến đá mộ bia
hôm chia lìa đất trời buồn hiu hắt
con lên năm đùa với giấy vàng bay

Sáng hôm sau chờ cha đưa đi học
Xe đạp buồn dựng trong xó nhà sau
giờ tan lớp vì sao! cha không đón
trên lối mòn nay chỉ một mình con

con lớn lên với cuộc sống hoang đàng
không có cha con là “thằng mất dạy”
hình bóng cha trong đầu con mang máng:
bia đá mòn mẽ cạnh nơi nghĩa trang

rồi con cũng nhà lầu xe cộ mới
nhưng hôm nay chợt nhớ thuở thiếu thờI
con đạp xe đến trường chờ con trẻ
lối mòn xưa vừa thêm bóng cha con


Mồ, Rêu Phong và Anh

Em gọi mưa về làm rêu phủ lối đi
Em giăng mưa bụi cho anh lỡ xuân thì
Rồi mang sương khói nhuộm đầu anh bạc trắng
Em rủ nắng về anh chưa kịp ăn năn

Ðường em đi gót mòn chân rĩ máu
Lối anh về trơn trợt khó đi mau
Lúc gặp nhau tình ta thành ký ức
Em đợi chờ thao thức dưới mộ sâu

Anh đã gọi bao mùa cho nắng xuống
Làm ấm mồ em sao bia đá còn buồn
Hay cơn mưa lòng vẫn nhỏ giọt lệ tuôn?
Và trong ký ức tình mãi buồn muôn thuở?



Thứ Sáu, 29 tháng 5, 2009

Một Góc Rừng Xưa

Đọng Lại Nơi Đây

Đôi mắt em đọng buồn nơi góc phố
ánh nhìn xưa còn giấu lại duới chân tường
vệt nắng năm nào vương trên tóc
đang theo cỏ mọc chạy lên đồi
giọt mưa buồn lăn trên khóe môi
xa xôi rồi một lần em nhỏ lệ
em ở phương nào xa lắm không ?
tim em thoáng vọng ở nơi này
hai hàng cây nghiêng mình như mong ngóng
chút mộng lòng em còn giữ hay không?

Căn Số Tình Em


Đời anh dù mãi tung-hoành
em là tâm-điểm bên mành thướt tha
song-song vô-cực cách xa
lòng anh tiệm-cận trăng tà mây lam
tích-phân từng đoạn về Nam
tìm em để ngộ đạo-hàm kỳ duyên
bình-phương hai chốn hảo huyền
cũng vì căn-số lỡ duyên tơ hồng
mong em độ lượng-giác không
thương anh trung-trực mở lòng vị tha

Dấu Chân Xưa

Đường xưa còn đậm dấu chân chim
gót hồng thơ mộng biết đâu tìm
tìm trong ký ức thời niên thiếu
chỉ thấy trong chiều áo ai bay

Gánh Sầu về Thiên Cổ

Anh đi từ thiên cổ
qua bến bờ thiên thu
quanh khắp vòng vũ trụ
chỉ thấy một niềm vui
bị cột dưới chân người
lòng chán chường rã rượi
hy vọng thật mong manh
thôi như thế thì đành...
gom buồn về thiên thu
gánh sầu về thiên cổ
...........
Sầu đang gánh nặng trên vai
dặm xa thiên cổ, đường dài thiên thu
buồn vui là chuyện phù du
nửa đường mới thấy mình ngu... phì cười

Hạn Kỳ

Chờ nhau nơi Nguyệt-Vọng-Đài
nhìn trăng thở vắn than dài nhớ nhau
thề xưa ôm cột chân cầu
tóc mây mấy sợi ươm sầu cuối sông
Thuyền trôi bỏ lái xuôi dòng
lời bay theo gió còn mong làm gì
tao phùng rồi lại biệt ly
Chỉ xin hạnh phúc hạn kỳ bên nhau

Hiu Hắt Niềm Riêng

Mai em đi chẳng còn gì thắc mắc
níu em hoài đâu chắc giữ được nhau
dù em mang hết cả khối tình sầu
anh vẫn giấu một niềm đau cay đắng

Em đi rồi mảnh đời anh trống vắng
tưởng tháng ngày rồi cũng sẽ phôi pha
có ngờ đâu đông dài theo nắng hạ
nỗi nhớ nhung vật vả mỗi đêm về

Thôi có còn gì nữa mà trông ngóng
cuộc tình dài đủ đọng giọt lệ rơi
đủ tô đìểm một đời thương với nhớ
hình bóng ấy nhạt nhòa theo duyên nợ

Trách ai gây dòng đời hai bến nước
để bao người gạt lệ bướt sang sông
gió mây che sầu muộn khách má hồng
men rượu đắng đốt say đời lãng tử

Chỉ đêm nay trước khi thành cô lữ
gởi về em tất cả nỗi niềm riêng
rồi mai sau biền biệt kẻ mỗi miền
xin hãy giữ muôn niên làm kỷ niệm


Mười Năm

Mười năm
biển cách đôi bờ
ta mang thương nhớ
vào mơ chuyện trò
Mười năm
mây kết đôi bờ
vẫn hoài nhung nhớ
bao giờ thấy nhau?
Mười năm
tóc ngả hai màu
gặp nhau
chỉ biết ...
"mỉm cười thế ư !"


Chung Thủy

Anh tên Lý Từ Chung
Còn em Hà Lệ Thủy
Từ Chung như chuông chùa
anh thành sư phổ độ
Hà Thủy tựa nước sông
em thành gái thương hồ
Nếu không là Chung, Thủy
thà rằng anh tên Cu
Còn em là cái Hĩm
thì ngày nay có lẽ
đã nên vợ thành chồng
đâu có chuyện nhớ mong
đâu có hận trong lòng



Quên

Một mùa nắng xa xôi
mình gặp nhau trên đồi
cỏ hồng êm mở lối
mình quen nhau lâu rồi

Người đi từ dạo đó
mình em vẫn lên đồi
tâm sự cùng hoa cỏ
càng mủi lòng đơn côi

Nhìn người thấy quen quen
từ môi mắt miệng cười
dỗi hờn hay e thẹn
em giấu mặt vừa tươi

Người về bên đồng nội
em lên khóc núi đồi
cỏ hồng che mờ lối
người quên mất em rồi


Rêu Phong Mộ Phần

Em gọi mưa về làm rêu phủ lối đi
Em giăng mưa bụi cho anh lỡ xuân thì
Rồi mang sương khói nhuộm đầu anh bạc trắng
Em rủ nắng về anh chưa kịp ăn năn

Đường em đi gót mòn quên thơ ấu
Lối anh về chân giẫm nát đời nhau
tình chớm nở đưa người về thiên cổ
mang đợi chờ thao thức dưới mộ sâu

Anh đã gọi bao mùa cho nắng xuống
Làm ấm mồ em sao bia đá còn buồn
Hay tận đáy mồ ướt đẫm giòng lệ tuôn?
cho dương thế tình thêm buồn muôn thuở?


Luyện Sầu

Mang sầu lên non cao
chôn sâu vào thiền đạo
bao năm ngồi diện bích
Chân như khóa cửa vào

Nhốt buồn trong vô ưu
Trầm hương trùm hơi rượu
hư không tức thị sắc
ta bà khuấy tì khưu
...
Lên non tìm chổ chôn sầu
rồi khi xuống núi càng rầu hơn xưa

Sầu Vơi

Ta mang sầu chôn trên non cao
con suối nào cuốn trôi đi mất
suối đâu biết sầu ta chất ngất
sẽ mài mòn sỏi đá hư hao

Mấy mùa qua trôi giạt phương nào
tan mấy khúc sầu nơi thác lũ
đã chui sâu vào lòng dã thú
hay bốc hơi giăng mắc mây mù

Ta nghe thác gầm lên dữ dội
ta nghe rừng róc rách thở than
thấy sỏi đá căm hờn cản lối
bởi vì đâu suối gánh sầu ta

Hãy mau nhanh về tới giòng sông
ở nơi ấy có giòng đang đợi
giòng sông đó chưa lần dậy sóng
lắng điệu buồn trầm mãi sầu vơi



Tầm Đạo

Chán đời ta muốn tu ngay
Lại không dứt khoát chùa hay thánh đường
Thất tình lục dục còn vương
Ta bà ngũ uẩn khó nương cửa chùa
Giáo đường còn bận hơn thua
Đứng trong thánh lễ thèm thùa thịt chiên
Thôi thì mua sách tập thiền
Viễn du tâm tưởng tới miền chân như
Đang thiền cho sạch tà hư
Mông trầm, ngực ngải từ từ hiện ra
Thiền sao thấy mãi đàn bà
Thấy lòng rạo rực, thấy ta chần rần
Cái gì chạy khắp châu thân
Hay là chân lý hóa thân đàn bà


Thúng

Đàn con đói lả mấy ngày
Mẹ em vì thúng gạo này chửa em
Trời cao ngó xuống mà xem
Mẹ thương con đói đâu thèm lợi danh
Thế mà làng xóm đồn nhanh
Gọi em con Thúng riết thành tên luôn
Nhìn năm con dại mẹ buồn
Bỏ em vào thúng mẹ buôn năm hào
Đời em từ đó lao đao
Làm thân tôi mọi hồi nào chẳng hay
Mỗi lần ôm thúng ngang đây
Mẹ luôn nhìn lén mắt đầy lệ rơi
Năm em mười bốn tuổi đời
Qùy bên giường mẹ nghe lời trối trăn
Con ơi đời mẹ khó khăn
Con cầm cái thúng mần ăn với đời
Nói xong mẹ mới trút hơi
Tay còn cầm thúng kéo rời không buông
_"Em đâu lấn chỗ chị buôn
Mà chị xé thúng bứt tuôn cói vành
Thôi thì đã lỡ cũng đành
Em xin thúng rách vá lành nuôi thân"


Thấm Vào Thiên Thu

Mồ ai hiu quạnh thế này
cỏ mây hoa dại mọc đầy thạch bia
Hỏi người dưới đáy mộ kia
xuân còn hoa mộng sao lìa thế gian
Hay buồn vì chuyện trái ngang
tình duyên đôi ngả bẽ bàng phải chăng?
Chiều hoang mộ huyệt mây giăng
sầu đây cô quạnh aó khăn thuở nào
Trăm năm người cũng hư hao
lệ này nhỏ xuống thấm vào thiên thu




Báo Mộng

Ðêm qua nằm mộng thấy thần về
ổng kể mình nghe chuyện trong mê
biết bao tình lỡ trên dương thế
vì cớ làm sao chẳng vẹn thề
thiên hạ đồn rằng ta rất linh
thề xong phải ráng giữ lấy mình
nhưng ta chỉ quỡ người bội ước
mà không nỡ phạt kẻ bội tình
chuyện em thần kể giọng rưng rưng
vì đâu thệ ước ngã lưng chừng
càng nghe lòng dạ càng thương xót
nhựa yêu sống lại chảy tưng bừng
Thần vui gọi gã đứng ngoài sân...
đọc cho anh rõ mấy vần thơ
"tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ"
"đời mất vui...
giật mình tỉnh giấc chiêm bao
ngoài hiên hoa lá mai đào điểm sương


Bên Cầu Ðợi Mong

trăng ngà trải bạc trên sông
có hai cái bóng mặn nồng bên nhau
chạnh lòng mình thấy âu sầu
thương người vợ trẻ bên cầu đợi mong

chung thuyền cho đến rạng đông
một trong hai bóng đích tông bạn lòng
từ đây nước chảy đôi dòng
hận người vợ trẻ chờ mong bên cầu


...

Từ Khi

Từ khi mơ mộng lần đầu
Xây lầu vọng nguyệt, cất đài nghênh phong
Đến khi biết nhớ, biết mong
Cái lầu hoang vắng, đài không gío lùa
Từ khi mới biết thẹn thùa
Trồng vườn hoa thắm, bốn mùa lá xanh
Đến khi yêu thức năm canh
Thì vườn hoa úa, lá xanh nhuốm vàng
Từ khi đã biết lỡ làng
Ngày đêm khơi đống tro tàn xót xa


1997

Tình Yêu

Sáng nay ra nương đồng
tìm định nghĩa tình yêu
giữa đồng trống hoang liêu
chỉ một loài hoa dại

Trưa nay ra biển ngồi
Tìm bản chất tình yêu
xa xa lớp sóng nhồi
con thuyền ai vụng lái

Chiều đi vô rừng sâu
Tìm triết lý tình yêu
nhưng rừng sâu thăm thẳm
rêu phong phủ đá cằn

Đêm nằm trên non cao
Tình yêu như thế nào?
Thấy sương che mù lối
thấy núi đồi nghiêng chao

Tôi về bên hiên cửa
em đứng tựa chờ mong
cả đại dương ngập lòng
Tôi đã thấy tình yêu


1992

Nếu Tôi Là Hoạ Sĩ

Nếu tôi là hoạ sĩ
tôi vẽ nụ tình yêu
vẽ nét thơ ngây với màu khói lam chiều
vẽ mơ màng bằng sương khói chốn tịch liêu
vẽ đăm chiêu là mây chìm trong nắng
tôi vẽ giận hờn bằng liễu rũ đứng buồn thiu
vẽ nhung nhớ là một con thuyền xa bến
một ghềnh đá chơ vơ tôi vẽ nỗi đợi chờ
tôi sẽ đem nắng ấm của bình minh
hòa với hoàng hôn rực ánh ráng chiều
thành bức tranh nồng nàn say đắm
nếu ai hỏi rằng chung thủy vẽ làm sao
giữa cánh đồng hoang tôi vẽ mái tranh nghèo
và vẽ em! ...
tôi sẽ gạch hai đường chéo
rồi lạnh lùng bẻ bút quăng đi
Nếu ngày sau tôi có thành họa sĩ
chỉ vẽ trong đầu trừu tượng mối tình si


1992

Giấy Trắng

ta yêu mối tình hờ
mà lòng tràn ước mơ
ai thương thì ta nhớ
ai mong có ta chờ

ta nghĩ về cuộc đời
một kiếp sống mà thôi
lòng sục sôi ham muốn
thích yêu vội sống cuồng

Từ buổi bước chân hoang
một cuộc sống hoang đàng
yêu chỉ là giai đoạn
tình có những mưu toan

ta chưa từng nghĩ tới
sẽ làm lại cuộc đời
khi biển còn dâng sóng
thuyền căng gió ngoài khơi

Để đời ta như thế
em ghé đến làm gì
em hiền diệu từ bi
em nhu mì yêu dấu

lần đầu tiên nguyện cầu
ta thức suốt canh thâu
cầu xin thành giấy trắng
em viết lại tình đầu


1980

Không Có Em

Khi vắng em
lòng hoang vu như sa mạc
hồn phiêu bạt chốn hư vô
đời phẳng lặng như mặt hồ thôi gợn sóng

Khi thiếu em
đường ra đi là rày đây mai đó
lối quay về biết ngõ nào đây
đời bỗng dưng có mây mù bao phủ

Khi mất em
mượn men nồng tìm ai trong cổ tích
khói thuốc bay mờ mịt cõi thiên thu
đời âm u như mồ hoang vô chủ
...
Đêm qua say giấc viễn du
thấy ai chìm giữa sương mù vẫy tay

1993

Mây Sầu Vương Cánh

Ta là cánh chim tung trời bạt gió
sao lại gom mây kết sợi tình sầu
cánh đong đầy ta biết chở về đâu
hay chở hết vào đêm sâu vô tận

Đêm nay ta mang sầu về quá khứ
đổi cùng ai niềm nhớ cho tương lai
rồi chặt cánh, khép lại lòng muôn kiếp
thả mây ra, bay mãi phủ đời em.


1992

Thứ Tư, 29 tháng 4, 2009

Băn Khoăn



Chìm sâu
Chìm xuống thật sâu
Tâm tư trầm lắng
Lòng thôi muộn sầu
Bay xa
Về cõi trời xa
Trần gian mờ khuất
Thế nhân nhạt nhoà
Mình ta
Chỉ một mình ta
Thời gian trẻ lại
Không gian chẳng già
Còn chăng ?
còn chút gì chăng ?
Sao lòng ta mãi băn khoăn điều gì ?


Trần Đại


.

Đêm Sâu và Chuyến Đò Vĩ Tuyến



Đêm sâu... phóng xe mau vượt từng cây số
Nghe mãi bài ca từ ngăn cách đôi bờ
Một giòng sông làm muộn phiền bao trí nhớ
Một vĩ tuyến buồn, sầu hận nhất trong thơ

Đêm sâu... giọng ca buồn hơn lời mẹ ầu ơ
“đêm nay trăng sáng quá anh ơi! ...“
Ánh đèn pha quơ tay dò đường trong đêm tối
Cho ta lạc lối “bởI dòng sông bạc hai màu...”

Đêm sâu... xe gục đầu buồn bả lao đi
"Sương khuya rơi thấm ướt đôi mi ..."
Một dòng sông, đôi bờ chung nỗi lòng cô lái,
"Tim em lạnh lẽo như chiều đông ngoài biên thùy ..."

Đêm sâu ... rồi đêm sau, đêm sau nữa
Vẫn vĩ tuyến buồn nằm giữa một dòng sông
Xe lao nhanh vượt hết sa mạc với hoang đồng
Con đường quằn quại vi giọng nàng xúc động, buồn xo

Ôi ... ai ... hò ... Hò ... ai ... Ơi ... hò ....
Ơi ... ơi ... hò .... Hò ... ơi ... Ơi ... hò ....

Đêm sâu, dòng sông, vĩ tuyến, biệt kinh kỳ
"Ai gieo chi khúc hát lâm ly ..."
Đường vắng, xe lăn, ta, bài hát và nức nở lời em
"Như khơi niềm nhớ cuộc từ ly lòng não nùng ..."

Ôi ... ai ... hò ...
Hò ... ai ... Ơi ... hò ....


.

Hoang Tửu Hoài Nam

Say ?
Đêm hoang liêu
trăng ngọc ngà
rót rượu ra ...độc ẩm
Lòng không sầu
dạ chẳng đau
chỉ muốn say mau rồi ói
biết đâu khạc được mấy vần thơ

Say ?!
Nâng ly ...cụng trán mình, nốc cạn
(Phải chi bè bạn đến chung vui)
Trăng ngà ...ta cũng ngà ngà
đất trời nghiêng ngã họa là mới say
Rót thêm ly này
Đêm nay chẳng cùng ai mà cạn chén
Say men chuếnh choáng hồ trường
lệ thương cố quốc dễ thường thật ư?

Say!
Mới vài chung rượu
thấy mình như dũng tướng
đơn đao ngoài trận địa
lòng đất chia lìa
lõm sâu xuống thành hồ
Lại nhớ Lý Bạch lõa lồ mò trăng chết ngộp
Cũng thấy mình ngụp lặn sông tương
Chân siêu sắp tới thiên đường
thấy tim còn ấm lòng thương ...quay về

Say !
Tường siêu, vách đổ
Tâm tư thấm rượu mơ hồ
lạc vào tâm tưởng
bóng hình thiên tiên
hốt nhiên rạo rực đê mê
Thấy người lõa thể trở về trong gương
Trăng rọi đầu giường
thiếu bóng một người thương
Men say úa ánh trăng tà
Giọt sầu lướt khướt yêu ma cũng buồn
Đêm nay
say lắm rồi !
Thôi !

Aug22K4

Trần Đại
Sat Mar 25, 2006 1:20 am


.

Lữ Quán Biên Thùy

Đại trượng phu
lòng trải rộng muôn nơi
không làm nên quân-tử giữ được lời
Thanh kiếm rĩ
đường khua tình lỡ dại
để u hoài ôm mãi cả đời sau
Biết đi đâu ?
Biết về đâu ?
Gió mưa tuôn ! hề
dù che đầu quân tử
Tóc trượng phu ! hề
bạc phếch bụi phong trần
Rượu năm xưa bạn bè say nghiêng ngửa
Bầu cạn rồi mà chưa sánh giọt yêu ?
Đêm hôm nay
quán biên thùy hư thực
có bao người còn thức để mà say
Say để thấy đàn bà thời trinh nữ
thấy trai tơ sầu tủi đếm ngày hư
thấy bạn bè ngồi im không lên tiếng
nghe ta gào rát miệng vọng hư thanh
Hồng nhan hỡi !
Trái đất đã ngừng xoay sao trăng còn lay mãi
Môi mọng chín, ngực hồng đào, trần gian điên đảo
Ta hiên ngang, chí dũng, nghe đời bỗng hư hao
Này em gái !
mai em thành đàn bà đốt cháy cả trần ai
Hỡi em trai !
em sẽ thành đàn ông mù trong tro bụi
Cho thêm rượu!
sao em còn khóc mãi !
Rót ra đi !
đêm vẫn còn dài lắm em ơi !
Đừng nhắc ta nghe có mẹ già đang đợi
bởi đường đi không tới chỗ để quay về
Nhắn với em thơ đường quê đừng ra ngóng
Đã lỡ một đời
phụ bạc quê hương
Quán vắng rồi !
thôi em hãy ngủ
để mặc ta!
ngồi cho chết mảnh trăng tà !


9k4

Trần Đại
Sat Mar 25, 2006 1:16 am

.

Duyên

Ngày nhà tôi di tản
nước mắt và em ghì chặt cổng tre làng
...
nhà em nghèo lắm
nghèo hơn cả làng trên xóm dưới
cha gửi lại chiến trường đôi tay
chưa kịp bế bồng con thơ vừa mới chào đời
mẹ thường mượn hiên nhà tôi ngồi khóc
cho hiện ra nắm gạo vừa một nồi cháo thay buổi cơm chiều

nhà em nghèo lắm
chị hát ru em lừa gạt bữa ăn trưa
mẹ giấu nguyện cầu trong đôi gióng
nắng xé nứt vách bùn khô trộn cỏ
mưa dồn góc chị em một xó nhà
gió cứ trộm dần tranh trên mái lá

nhà em nghèo quá
ruồi muỗi bay qua không buồn đáp xuống
không thang thuốc khi bệnh tật ghé làng
không cả khói nhang sưởi ấm những hồn con trẻ
chiều lặng lẽ đưa hòm thiếu vàng mã bay theo

em nghèo xương dính liền da
chân tay nứt nẻ
áo quần ngắn cũn chẳng chịu lớn theo em
vậy mà em khôn lớn
tạ ơn đời cho em sống sót
thánh thần nào nuôi dưỡng em,
định mệnh nào gìn giữ em,
nghị lực nào thổi phồng em khôn lớn,
cái giếng làng làm mịn tóc da em,
lời ca dao nâng vú em tròn căng mọng sữa ?
và tim em giàu có dư thừa
đã mua hẳn đời tôi một chiều nơi viễn xứ
một góc phố, đôi ta, và quá khứ quê nhà


dauthangsauk5

Trần Đại
Sat Mar 25, 2006 1:38 am


.

Đại Lộ Sầu Bi

Anh đi lề bên kia
Tôi đi bên lề này
Những trẻ thơ
đói lòng
ốm quá !
Những cụ già
lưng còng
từ dạo gánh gồng thời ly loạn
Những đàn bà có mang
mừng vui vì thai động trong lòng
cố xua đi tương lai của đứa con còn trong bụng
Những anh đàn ông
miệt mài với sinh nhai
đợi con say ngủ mới quay về
sợ đối diện cảnh nghèo với đàn con nheo nhóc
Anh băng qua lề này
tôi bướt vội qua kia
những tia mắt cầu xin
những ánh nhìn tự ái
và những mảnh đời trôi sông lạc chợ
buồn cho đêm chẳng biết về đâu
Tôi cùng anh bước lên cầu
ở dưới đó
đêm đêm
chuột bọ chạy quanh đếm ngón chân người
rồi "chíu chít" với giòng sông lạnh giá
_ "có thêm người vừa chết! mới đêm qua"
Tôi cùng anh soi mặt trên dòng nước
sông cau mặt với chúng mình:
_ " Phải, đã nhiều người chết lạnh trước bình minh"

(To PB, PG)

Trần Đại
Wed Jun 14, 2006 10:19 pm


.

Linh Mục Không Hồn

Con chưa là linh mục
ơn gọi lúc nào đây
Chuá ơi! ngài từ chối
hay đã quên con rồi

Bước xuống đời băn khoăn
lòng nào con trĩu nặng
tình nào con yên mến
suốt đời khỏi ăn năn

Con phải ngước cằm lên
hay cúi đầu trông xuống
nàng nhìn con trìu mến
Chúa nhìn con hiền từ

Sao Ngài không giữ con
mà thả xuống dòng đời
Cho lòng con mong đợi
Nàng sắp tới gần con

Ôi lòng con bối rối
tim con đập liên hồi
con nghe lòng rạng rỡ
Sao Chúa nỡ làm ngơ ?

Con đã chạm bờ môi
Con yêu Chúa thật thà
Nàng yêu Chúa thiết tha
Sao cũng là tội lỗi

Con sẽ bỏ rơi nàng
xóa đi tội trần gian
Mai xin về bên Chúa
làm linh mục không hồn

Nàng sẽ nguyền rủa con
chối quyền năng của Chúa
lúc ấy Chúa có buồn
Xin ngài giữ con luôn
...một linh mục không hồn

(Tặng K. ngày TPLM)

Trần Đại
Wed Jun 14, 2006 10:26 pm


.

Thứ Ba, 28 tháng 4, 2009

Tóc Ngắn



Xuân qua lầm lỡ mang bụi xấu
làm tóc em loang những vết sầu
nhắn hạ mau mau về cắt tóc
cho em phủi sạch những niềm đau

Từ sợi trăm năm đã nhiệm mầu
tóc nào trôi giạt cuối dòng ngâu
có đợi gío về chia sợi nhỏ
đen mãi cho anh bạc mái đầu

Em về cắt gội phai hương tóc
hãy gởi cho anh nhánh u buồn
đêm đêm ve vuốt trôi phiền muộn
mượt tóc em dài những sợi thuôn

__________________
Trần Đại

Xin Thôi

Xin Thôi
Thơ Diêu Linh
sợ rồi – những tiếng tụng xưng
càng tha thiết lắm, càng dửng dưng nhiều
chữ tâm còn lại bao nhiêu?
khi buồn nhân thế xoay chiều trong tim

và ta, ta vẫn lặng im!
mặc nghìn con chữ như kim xoáy vào
có sao? chả chết ta nào!
miễn người vui, ta cũng cầu người vui...

bởi lời ta chẳng ngọt bùi
nên đành lặng lẽ "xin thôi"... với người...
chỉ mong giữ lại nụ cười
để trong gai góc nở ngời hoa tâm.



Ngán
Thơ Trần Đại
(từ Xin Thôi thơ Diêu Linh)
cho tôi xin một lời khen
làm hành trang sống bon chen với đời
lời đang tâng bốc chớ ngơi
để tôi thấy cả một trời mình tôi
ghế cao hãy đặt tôi ngồi
cứ lời nịnh hót mà bồi liên miên
Áy nghe mà sướng như điên
nghe ca nó đỡ cơn ghiền làm sao
đã nâng thì phải nâng cao
lỡ chôn tôi xuông hãy đào lên khen
kẻo mai vùi xuống mộ đen
nắm xương nào cũng thấy hèn như nhau
trandai Sat May 06, 2006 8:12 am 10873

Tương Tư



Tương Tư Em


gối tay ngậm cỏ nhìn mây
một đôi hoàng hạc bỏ bầy về đâu
chiều trôi xuống vực lũng sầu
Nghe như tim đã thấm màu mắt em

Tương Tư Anh

dựa tường trông lá thu bay
nghìn trùng sương khói bên này khói sương
Xa gần dư ảnh nhói thương
hai hàng cây rũ hoang đường bóng anh


.

Em Còn Nợ Tôi







Em Còn Nợ Tôi
em còn vũng tối nợ anh
đêm đêm đom đóm vờn quanh mộng sầu
em còn nợ một nỗi đau
canh khuya thao thức ôm đầu nhớ nhung
bên em là cõi mịt mùng
để hồn anh mãi mông lung dại khờ
em còn nợ mấy bài thơ
bài chưa viết hết bài chờ ý lên
nợ anh một cõi buồn tênh
sao rơi mấy độ trăng chênh chếch buồn
vì em anh mới điên cuồng
vì em anh để sầu tuôn bốn mùa
em còn nợ chút hơn thua
dường như em chỉ muốn đùa mà thôi
giận em nợ mối tình tôi
đêm nay đom đóm cũng thôi chập chờn





.

Trần Đại
Thu Mar 19, 2009 3:46 am


.

Thương





Thương

anh ngồi bên ngọn nến
nến hồng hừng má em
nến khóc
em khóc
dòng lệ chia ly ngậm ngùi quán nhỏ buồn tênh
lệ nến đong đầy giá
lệ em đẫm ướt khăn tay
sao phải chọn hoàng hôn làm ly biệt
cho mây buồn buồn
gió hiu hiu buồn
em cũng buồn
anh buồn
ngồi trong bóng đêm
không còn nến
không còn em
một mình
nhớ
thương

bao năm
anh vẫn về đây
chỗ cũ bàn xưa
thắp ngọn nến hồng
nhìn nến khóc
cũng ngậm ngùi quán nhỏ buồn tênh
dòng lệ trắng đong đầy giá nến
không nước mắt em
nến và anh
lặng thầm bên nhau
đền em nỗi nhớ

mai em có về
ngồi lại nơi đây
đốt nến
ôn tình
nến sẽ vẫn cùng em đua nhau nhỏ lệ
vẫn ngậm ngùi quán nhỏ buồn tênh
hãy đợi đến hoàng hôn
mây trôi vào vũng tối
gió cuộn vào bóng đêm
nến tàn
em thôi khóc
sẽ hiểu
anh
chẳng bao giờ
còn trở lại nơi đây
lòng đã đong đầy thương nhớ

Trần Đại
Sun Dec 14, 2008 3:15 am


.

Yêu



Nắng lại vàng xưa ngoài song cửa
nắng trải vàng thảm cỏ hiên sau
chỉ là nắng hay thời xưa về réo gọi
thuở mới yêu người
cắn trái táo thơm

Chắc là nắng tí thôi rồi sẽ tắt
thoáng xưa về len lén tâm tư
dường như ở đâu đây em ngồi tư lự
em là ai ...
sao biết nắng vàng xưa ?

Mùa tình yêu lâu rồi
cành phượng tím thay sắc hồng
hàng lá me bay trong chiều quá khứ
trái táo nào chín ngọt thấm tâm tư

Phải chăng em trốn mình trong nắng
đang pha màu hoang vắng bãi tình tôi
màu hanh hanh ánh chiều ngóng đợi
màu vỏ táo chín vàng kỷ niệm thuở bâng khuâng

Nắng ngoài kia
đang choàng áo hoa kỷ niệm
thổn thức thòng dây lúc lắc con tim
cớ gì em
chải nắng vàng xõa xuống hồn tôi
một phút đùa thôi rồi mang đi mất
bỏ lại đây
trái táo
mình tôi
nhìn thôi không dám cắn

Trần Đại
Sat Dec 06, 2008 12:40 am


.

Lục Huyền Cầm (tặng NN)





Lục Huyền Cầm
(tặng NN)

từ
tơ đồng vọng khuê phòng
lục cầm muôn dặm cảm lòng tri âm
nâu sòng
bỏ lược buông trâm
đàn treo vách quế chuông trầm mõ vang

từ
em mộ ánh đạo vàng
đêm đêm
ta dỗ lời than một mình
tìm em lật mấy tờ kinh
lời nam mô niệm chẳng linh hiển gì

biết
vô thường cõi sinh ly
sao
nghe hai tiếng từ bi chạnh sầu
em người bạn nhỏ về đâu
đàn treo vắng chủ bên lầu bụi vương

Trần Đại
Thu Nov 20, 2008 11:11 pm


.

Thương Thầm



vàng mây vàng bến một bờ sông
làn gió thu lan thổi chạnh lòng
mùa thơ lại đến vây nhung nhớ
tô đậm thêm màu của ước mong

cả một dòng trôi nước lững lờ
một bờ sông vắng nắng ngu ngơ
dáng em mờ bóng chiều trên bến
buồn nát hồn thơ lẫn ý thơ

cả một rừng cây lá nghẹn ngào
cánh đồng hoang vắng cỏ nao nao
một khoảng trời em còn cách biệt
sao lòng tôi mãi vẫn ước ao

lại một mùa thu nhớ vu vơ
tình em, tôi có, chẳng ai ngờ
hôm nay sông vắng, bờ hoang vắng
mây rối lưng trời , tôi rối thơ

Trần Đại
Sun Nov 16, 2008 9:51 am


.

Tình em hôm trước nay xa lạ



Thu Tan Tác

tưởng gió làm rơi cánh lá vàng
đâu ngờ ai ngắt thả đồng hoang
tưởng mùa thu đến trời thơ mộng
ngờ đâu phong cảnh lại điêu tàn

hồ nước trong veo đã đục lờ
hỏi người sao mãi đứng gieo thơ
bên rừng hoảng hốt nai chạy trốn
dòng suối chia nhau chảy mấy bờ

ngỡ gió thu về thổi hương yêu
ngờ đâu thổi lạc cả mây chiều
Nắng vàng hiu hắt hồn trinh nữ
gió gợn lòng trai mắt đăm chiêu

ở đấy chờ ai trả ân tình
Người qua kẻ lại vẫn lặng thinh
vì sao đứng giữa thu hờn dỗi
để bụi sương che lấp bóng hình

trời ơi ! tan tác! thu tan tác!
Biết thế nằm say giấc hạ nồng
Tình em hôm trước nay xa lạ
Còn nữa bao ngày mới sang đông?

Trần Đại
Mon Oct 20, 2008 12:47 am


.

Nụ ơi !





gió
hiu hiu
mùa thu
nắng trưa buồn
liễu rũ
mùi hương xưa
hồn thu thảo
nao nao một cánh đồng
vời vợi buồn khói sương
nhớ nhà
nhớ em ...
xưa
nồi cơm trưa sắp chín
tôi chạy băng ra đình
gọi em về ăn cơm
"ham chơi"
"mẹ đánh ! "
đình vắng tanh
lá vàng rơi ngập lối
sực nhớ ra
em đã chết rồi
vừa mới chôn hôm qua
tôi về
ngõ trúc buồn lê thê
ngồi
nhớ em
bật khóc

Trần Đại
Thu Oct 02, 2008 8:24 pm


.

Ngàn Khơi





Mây trời tan tác chơi vơi
Bến Sông xa ngút ngàn khơi thu sầu

Mênh mộng thuyền giạt về đâu
trăm năm bến cũ thương màu mắt em

Trần Đại
Sat Sep 13, 2008 2:23 am


.

Gởi Người Năm Cũ Một Mùa Thu



phải chăng trời đã sang thu
vừng mây năm cũ phiêu du chốn nào
một mùa thu trước tiêu dao
mỗi hoàng hôn nhớ má đào năm xưa
vàng bay mơ khói rừng thưa
mây chìm hốc núi ngậm vừa nhớ nhung
nhớ em mùa cũ thẹn thùng
hành trang nặng những ngại ngùng về thăm
áo mình em mặc trăm năm
ta phơi một nỗi buồn câm nhớ người

Trần Đại
Thu Sep 04, 2008 12:10 am


.

Một Mé Đời Nhau



anh vẫn thế
vẫn ánh mắt một đồng cỏ hoang
vẫn đôi lông mày nhíu lại tìm nhau chưa duyên nợ
vẫn cái trán chồm tới tương lai chưa phục tùng dĩ vãng
mũi anh
môi anh
có còn nhớ mùi da mịn hay mãi nồng nàn dã thảo đồng hoa
anh vẫn vậy
những bóng người qua như mây loãng mất trong rừng
những nấm mộ tình chôn rỗng chiếc hòm không
những lời yêu cỡi trên lưng hơi rượu
và những nồng nàn khi ú ớ giữa cơn mơ
anh đã ghẹo mùa thu cho lá vàng cười trong gió
anh lại khiến mai đào khóc lóc giữa mưa xuân
anh bán nắng cho mùa đông ánh hồng rực rỡ
và cắt lưỡi mùa hè không một tiếng ve kêu
anh vẫn thế
mà lòng yêu ...
em vẫn thế !
dẫu chỉ là dấu lặng cô đơn trong bài nhạc anh ca
là dây thòng lọng tối nghĩa trong bài thơ anh viết
em, một lần anh đã giết
bằng hạnh phúc bên đời cạnh mé một vực sâu
anh vẫn thế
viết vào hồn em dòng thơ lãng mạn
khi em ngồi mãi cuộn sợi thời gian

Trần Đại
Wed Sep 03, 2008 10:22 pm


.

Hỏi Vai Còn Nhớ Bàn Tay



ngày xưa còn nhớ ngày xưa
em là con gái nắng mưa thất thường
buồn vui thật khó đo lường
người sao lúc ghét lúc thương bất chừng
lúc nào mắt cũng rưng rưng
chưa vào tới ngõ bổng dưng ... thôi về !
nụ nồng vừa mọng đam mê
bờ môi mím chặt làm quê mấy mùa
ngày cha mẹ định hơn thua
tôi thành chuông mõ không chùa không kinh
bao năm chay tịnh chữ tình
tâm tôi vẫn một bóng hình không tan
bao năm bạt gió mưa ngàn
hỏi em còn nhớ thuở vàng son xưa
chắc em giờ hết nắng mưa
từ lâu tôi cũng đã chừa thói hoang
này! em từ độ sang ngang
Vai em còn nhớ đến bàn tay tôi?
ngón tay vẫn nhớ đường ngôi
vòng tay tôi nhớ bồi hồi lưng em
tìm đâu ngấn lệ nào hoen
em từng có lúc chong đèn nhớ nhung?
ngày xưa sao quá thẹn thùng
để mình hai đứa muôn trùng nắng, mưa

Trần Đại
Fri Jun 20, 2008 3:22 am


.

Nắng Xưa



.




Nắng đã xưa trên tường loang vết dỗi
em vẫn còn trẻ mãi không thôi
Mưa đã già trên dấu mòn đá cuội
mà tóc em còn tha thướt liễu tơ buông
gió đã qua bao mùa xương lá mục
sao mắt em còn ngơ ngác bóng thời gian
đôi tay anh vẫn lấm vết muộn phiền
vừa chạm vai em những xương đầy kỷ niệm
bờ môi ngày nào làm ấm góc sân ga
vòng tay em ghì chặt bóng dương tà
khi ngậm ngùi trốn nhanh trong khóe mắt
khi cánh tay gầy vẫy nhịp còi tàu xa
một lần đi ngỡ dòng đời khép lại
ngỡ cõi về đã lạc lối muôn thu
bỗng chiều nay thơm mùi hương cũ
những ngón tay gầy bấu chặt yêu thương
trong mắt anh vẫn cánh buồm phiêu lãng
dòng mắt em đã thoáng bóng đò ngang



.

Trần Đại
Wed Jun 04, 2008 6:34 am


.

Tháng Sầu Xa Xứ



Tháng tư vò võ canh khuya
giật mình còn ngỡ ngoài kia quê nhà





.

Bướm Đêm



Một mình lặng lẻ một mình thôi
đêm sâu thăm thẳm rượu mềm môi
nâng ly cạn chén cùng kỷ niệm
khép hờ cánh cửa đợi xa xôi

tôi vẫn mình tôi rót rượu mời
chai nghiêng vỡ nát ngỡ mình rơi
vừa thấy ngày xưa về trên vách
đưa đám tình son sớm qua đời

sóng sánh trong ly một mùa đông
mưng mưng mây phủ mắt mơ mòng
gáy thơ trắng nõn lòng giông bão
ngực ngước kênh đời thoảng hư không

tôi ngồi một cõi rượu và thơ
một góc trầm tư góc ơ thờ
cửa còn để hở chờ nhung nhớ
mà biết chờ ai ? đến bao giờ ?

đêm say chai rượu cũng nồng say
thuyền thơ chở nặng đắm sông này
bóng người trên vách say lướt khướt
hồn tôi hoá bướm chập chờn bay ..

Trần Đại
Tue Mar 25, 2008 2:48 am


.

Vai em rụng xuống vực đời đam mê



khi bờ môi luyến bờ môi
hàng mi khóa chặt tình tôi kiếp nào
hương mê thần thoại ngọt ngào
nguyệt cầm tấu khúc trăng sao xa vời

nụ nồng lạc nẻo chơi vơi
bờ vai rụng xuống vực đời đam mê
tình em mê kiếp gọi về
ta nghe lòng nặng lời thề muôn thu

môi êm như một lời ru
nụ tình nở giữa hoang vu bạt ngàn
đôi gò mộng chín hoang mang
vòng ong nũng nịu một bàn tay nuông

môi đưa nhau đến mạch nguồn
cho tuôn nghìn thác tìm muôn bến bờ
mai kia môi có đợi chờ
nhớ mang theo chút thẩn thờ đêm nay

Trần Đại
Sun Mar 23, 2008 3:00 am


.

Chỉ có trần gian mới biết yêu !



.



anh vừa
khóa cửa luân hồi
lấp đường địa ngục
ngăn đôi niết bàn
anh gài cổng đến thiên đàng
dời xa luyện ngục
muôn ngàn quang niên
chớ hòng mơ lối lên tiên
cũng đừng mơ tuởng
đến miền bồng lai
em ơi ! một cõi trần ai
yêu nhau
yêu mãi
yêu hoài thiên thu







.

Trần Đại
Fri Mar 21, 2008 4:59 pm

Mòn Dép Xuân Thì



nhớ lại thuở ban đầu
ôi! thời gian qua mau
gót mòn đôi dép nhật
hai ngón cái... hôn đường

vậy mà cũng yêu đương
theo em leo dốc phố
làm đuôi bám quanh hồ
mười sáu tuổi ngây ngô

nhà em trên dốc cao
sát bên nhà cô giáo
vờ xin cô ở trọ
để từng đêm khảy đàn

đàn theo gió thở than
réo cung sầu tâm sự
leo tường giậu tương tư
ru giấc mộng canh tàn

tháng ngày theo sóng mắt
thương quá miệng em cười
thở vần thơ non kém
em khen "ngầu quá hen !"

từng chiếc tàu bay giấy
chở dòng thơ tương tư
em đọc lén trong vườn
làm ...ngượng lòng trai nhỏ

hai tấc lòng như đã
yêu mà lại còn e ...
"mỗi lần tui...xuống phố"
"ấy ...đừng theo tui nghe !"


rồi xuân nhè nhẹ qua
thương nắng hạ nhạt nhoà
tình thu chưa làm dáng
một đông sầu dỡ dang

bao năm xa đà-lạt
về hỏi chuyện tường xưa
lời tình yêu đã ngỏ
sao chẳng được đón đưa ?

nàng giấu nụ cười ... thưa
chỉ vì ...đôi dép nhật
mòn gót ...dí chân đường
đành lỡ chuyện yêu đương ...

thương ơi! ...tuổi xuân thì !
"giàu, nghèo ai cũng ...yêu "

Trần Đại
Sun Mar 16, 2008 4:39 pm

.

nghe tin thất thiệt ...mà mơ



Đêm qua ôm rượu ngủ say
đang mơ Lý Bạch về lay tỉnh hồn
níu đầu ta tới đông môn
chỉ trăng vằng vặc bên cồn sông mây
rằng "xưa lão dại tin mày"
"mới giao cho bóng trăng gầy trong thơ"
"đừng cho trăng biết ơ thờ !"
"đừng cho trăng mộng mà mơ ái tình !"
"Tại mày trăng bớt lung linh"
"nghe đâu trăng muốn thình lình sang ngang"
"bồ thơ mày để hoang tàn"
"rượu mày kiêng cử nên nàng bỏ đi"
"uổng cho độc-chước tư kỳ*
"ngất ngư nguyệt-dạ cũng vì yêu trăng"
"thôi mau năn nỉ thu Hằng"
"ta từ thiên cổ khó ngăn cản nàng ..."
giật mình tỉnh giấc hoang mang
vườn khuya còn tỏ trăng vàng nên thơ ...

_______________
*Bốn bài Nguyệt Hạ Độc Chước
(một mình uống rượu đêm trăng) của Lý-Bạch


Trần Đại
Sat Mar 15, 2008 7:56 pm

.

Ly



Yên một cõi vô thường một cõi
Giấc vô ưu giũ sạch bụi trần
Nghìn năm sau vẫn tình phụ tử
Thu đông về cõi nhớ bâng khuâng

Trần Đại
Fri Mar 07, 2008 11:53 am


.

Bến Sông Mây Mậu-Tí




Nhánh Đào

Đường phố sắp giao thừa
còn mình cô và lão
bà mời cô nhánh đào
cô kèo nài trả giá
lão nghĩ về lon gạo
cô mua rẻ cành đào


Bao Lì-Xì

Mời chú bao lì xì
một xấp giá bao nhiêu?
trẻ thưa đã về chiều
chú mua con bán rẻ
Xin chú một đô-la
---
Bao này nhét trăm đô
bao kia dồn năm chục
nghe chút gì ăn năn
thương những đời phố thị
nhỏ bán bao lì xì


Thiếu Nữ

Thiếu nữ mặc áo dài
đang ngắm nghía nhành mai
hội xuân này xa xứ
nhớ quê nhà ưu tư


Thiếu Niên

Thiếu niên giữa hội xuân
một mình đứng bâng khuâng
nghe quanh mình tiếng Việt
chợt thấy lòng tủi thân


Mồ Côi

Trong lòng trẻ mồ côi
xuân về không thấy đói
chỉ ước áo quần thôi
cũng là chuyện bồi hồi


Mẹ

Mẹ cắm hoa khắp nhà
bánh trái tết xa hoa
rồi tạ từ con cái
mẹ về thăm quê ngoại
quê nội tết buồn thiu


Cha

Mùng một, hai, ba
tết rồi cũng đã qua
ba ngày cha trốn khách
nằm đói ở vườn sau


và...Ta

Nếu ta thành tỉ phú
ta hứa sẽ thương đời
...là đời ta hưởng thụ
Ai nhắc ta quê hương
xem như chuyện hoang đường


Trần Đại
Mon Feb 11, 2008 3:06 am

.

Thơ Đường-Lộ cho Bạn Hiền



Than:

Sáng sớm lạnh run bị đụng xe
trời mưa tầm tả áng mây che
đã dừng trước lúc băng ngang lộ
cẩn thận trong khi vượt ngã tư
còn tối đèn pha chẳng chịu mở
đang mưa quạt kiếng không thèm quơ
giữa đường đành chịu ngừng sao kịp
nhắm mắt ... đánh rầm ... tan nát xe
Huỳnh Vũ Ho ng Tuấn

Dỗ:

cuối năm sui sẻo bị đụng xe
ngồi xe lếch xợt tưởng thuyền ghe
dưới thuyền dạ ngỡ trên đường phố
trên lộ tâm ngờ bến sông mê
trời sáng bóng đêm chưa chịu sáng
người mê xe đụng vẫn còn mê
cứ như sui sẻo theo năm hết
chờ đón xuân về sắm thêm xe

"TáiÔngMấtNgựa ...nha!"

Trần Đại
Tue Jan 29, 2008 3:06 pm

Tên Ngoại Đạo



tên ngoại đạo cùng em đi xem lễ
đêm nhân gian chào đón Chúa Hài Đồng
hắn, bên ngoài, đứng lạnh cả thềm đông
chờ xong lễ với lời tình chưa ngỏ

tên ngoại đạo đang qùy sau em đó
cũng cúi đầu tay đan ngón khiêm cung
em, giáng sinh và đêm thánh vô cùng
hắn, mùa đông vẫn mối tình câm nín

tên ngoại đạo đang qùy bên em đó
tắm hồn mình rũ sạch tội nhân gian
vai em run lời nguyện cầu lâm nạn
bởi Chúa vừa thánh chứng một tình yêu

tên ngoan đạo đang qùy bên con cái
hắn nghĩ gì ... úp mặt giữa lòng tay
em giáng sinh đêm thánh mãi vô cùng
cao cung lên mong ...đêm thánh vô cùng!



.

Trần Đại
Wed Dec 26, 2007 11:34 am

Giấy Ma



.



một trang giấy trắng đợi chờ
bút còn thao thức đợi thơ trở về
gục đầu gở gạc cơn mê
mong sao tìm gặp hồn thơ lạc loài
từ ta có chuyện u hoài
nàng thơ cũng chẳng nguôi ngoai dỗi hờn
thôi thì biết có gì hơn
thơ ơi ! chớ để cho đờn đứt dây
ruợu kia vơi hết lại đầy
mềm môi ta uống những ngày đợi thơ
đêm nay đã chết lòng mơ ?
vành tang cho bút liệm tờ giấy ma




.

Trần Đại
Sun Dec 16, 2007 5:40 am

Lá Hạt Xăm



em phụ tình tôi
một thời niên thiếu
mai này có yêu
cũng dành tặng em
dù tình đã trễ
một lá bồ đề

em chê tình tôi
một thời thơ dại
mai sau gặp lại
cũng dành cho em
dù chuyện xa rồi
mấy hạt mân côi

em bỏ tôi đi
giết tuổi xuân thì
biết là đoạn tuyệt
cũng dành trao em
dù thôi toan tính
một dấu xăm mình

gặp dưới trăng vàng
em còn duyên dáng
một ngày vào đông
em đã thôi chồng
thầy không có lá
cha chẳng hạt côi
chỉ còn thằng tôi
che dấu xăm mình

Trần Đại
Sat Nov 17, 2007 10:53 am

.

HỜN



Em thấy anh về dưới cơn mưa
bên hiên đứng nhìn qua song cửa
thương hận ngập lòng em cúi mặt
nỗi đau, niềm nhớ nói sao vừa.

Em biết anh còn đứng bên hiên
ánh mắt ngày xưa vẫn diệu hiền
vì thế bao lần em tha thứ
dù lòng em hận có triền miên

Em khơi tro tàn trong lò sưởi
nhìn lén ra song một bóng người
anh còn đứng đó, anh còn đó
hờn tủi khôn nguôi, em vẫn hờn

Em muốn anh vào ở bên trong
cùng ngắm con thơ ngủ say nồng
em thèm mắng "anh! đừng quấy bé!"
coi chừng con thức, nựng nhẹ thôi!

Rồi em quay lại nhìn song cửa
ngoài hiên trời vẫn mãi cơn mưa
mà mưa không buồn bằng lệ ứa
khi anh khuất bóng tự bao giờ.

Trần Đại
Tue Nov 06, 2007 12:53 am

.

đừng ngước nhìn lên





hãy nhìn xuống chân
em ơi!
hãy nhìn xuống chân
sỏi đá vừa ngưng giận hờn

hãy nhìn vô tư
em ơi!
hãy nhìn vô tư
sâu kiến còn dư tình trần

hãy nhìn thật lâu
em ơi!
hãy nhìn thật lâu
cỏ sầu héo úa vừa tươi

hãy nhìn lặng yên
em ơi!
hãy nhìn lặng yên
biển xoá trôi bao muộn phiền

Đừng ngước nhìn lên
em ơi!
đừng ngước nhìn lên
thiên thu rồi cũng chưa vơi muộn phiền

Trần Đại
Fri Nov 02, 2007 12:41 am

.

Chờ Cánh Thiệp Hồng


gửi lại bài thơ em lấy chồng
từ đây tình ấy hết chờ mong

những áng thơ lòng nay khép lại
ngày mai ngồi đón cánh thiệp hồng
từ dạo em về gieo ý thơ
hồn ta gặp gỡ rất tình cờ
em mới vừa đây thành dĩ vãng
tình em lãng mạn cháy lòng mơ
xưa trải mền trời muôn ánh sao
bày tiệc cùng say chén rượu đào
ta vén màn thơ, em thả ý
rượu nồng nhầm uống chén ly tao
ta xuống vực lòng nhớ chơi vơi
đành để em vui phúc đỉnh đời
tình thơ bỏ lại trời hư ảo
như mây mờ khuất giữa trùng khơi

từ đây tình ấy hết chờ mong
gửi lại bài thơ em lấy chồng

Trần Đại
Sun Aug 12, 2007 5:47 pm



.

Pháo Hồng Bay

Em về!
...Em về đi!...
Hoàng hôn đã ngấm chia ly đủ rồi
Anh đi!
...Anh đi thôi!...
Sương đêm vừa đọng trên môi giọt sầu
Lời anh ngại chỉ một câu
Để em phải bước qua cầu đắng cay
Pháo hồng bay
...Pháo hồng bay...
Như nghìn khăn vẫy trong ngày vu quy
Em về thổi nguội biệt ly
Để anh hâm nóng tình si đêm ngày
...
(...Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc ......)


.

Đêm Động Phòng

Ðêm động phòng em xoay lưng nhìn vách
tự trách mình sao nông nổi quá đi
giờ nghĩ lại thương anh đến lạ kỳ
tình đẹp thế mà nỡ lòng thiêu hủy
Nếu ngày đó chịu cho anh năn nỉ
thì bây giờ đâu kinh hãi chiếu chăn
em nhìn vách thấy bóng mình xa vắng
chắc bây giờ bóng đang ở bên anh
Ðêm động phòng mắt ứa lệ long lanh
người ta tưởng em khóc vì hạnh phúc
lấy được chồng giàu có với công danh
anh ơi anh! hồn em, anh có giữ?
Trăng xế tà em vẫn còn thao thức
Ðêm động phòng rạo rực chỉ người ta
còn em thì cứ mãi nhìn lên vách
Bóng hờn em càng xa cách nhạt nhòa
Tia nắng hồng len qua khung cửa sổ
Bóng của em biến mất tự bao giờ
thôi từ đây chỉ biết còn nhung nhớ
bóng bỏ em theo anh cõi xa mờ


.

Con Đò Ấy Sang Sông

mỗi lần nghe ai đi lấy chồng
tôi thường nhớ lại một dòng sông
một khúc sông buồn bờ cứ lở
làm những cuộc tình cũng dở dang
như mây trời mới tụ lại tan
Như loài hoa sớm nở vội tàn
một khúc sông bao tình tuyệt vọng
mỗi thuyền hoa đưa xác sang ngang
Rồi những buổi chiều vàng tha thiết
có những người mải miết đứng trông
bờ bên kia ai đó cùng chồng
có nhớ chăng tình đầu ly biệt?
Ngày mới lớn tôi thường ra bến
mãi chờ trông một bóng thuyền về
và tháng ngày mòn mỏi lê thê
vẫn chưa về thuyền tôi trừu tượng
Nên mỗi lần nghe ai lấy chồng
tôi thường nghĩ tới một dòng sông


.

Tiễn Người Sang Ngang

Lá vàng như xác pháo rơi
trải đường hôn lễ khi trời sang thu
khăn voan che phủ lối mù
còn đâu tơ nhện nằm ru sợi buồn
lên xe tay gạt lệ tuôn
cánh chiều nức nở hồi chuông giáo đường
xe đi từng dặm phu thê
khăn bay trong gió gửi về biệt ly
thu sầu ngang chữ vu-quy
cho nồng mắt lệ hoen mi má đào
Nắng chiều chìm xuống hư hao
gió gom thương nhớ bay vào thiên thu


.

Đưa Người Nghìn Dặm Vu Quy

Đưa em khắc khoải đường này
Hôm nay xác lá bay đầy lối đi
Em vui lệ nhõ vu qui
Dường như có giọt lâm ly tình buồn
E rằng tình bỏ theo luôn
Giáo đường rung mấy hồi chuông khẩn nài
Xe đưa nối một hàng dài
Có người đứng lại thương hoài ngàn năm
Quay về vẽ bức "Xa Xăm"
Vẽ lòng "Thăm Thẳm", "Tình Câm" nín này
(Lấy chồng sao chẳng cho hay?

Vàng Thu Từ Độ Em Đi

Nắng hồng tô đỏ vu qui
trăm hoa ghì chặt xuân thì...tiễn đưa
Hàng cây trách cứ ban trưa
dưới sân sỏi đá cũng vừa nhói đau
Người đưa khăn áo...về đâu
bên đường có gã dàu dàu buồn thiu
xe hoa nhẹ lướt trong chiều
bụi đường theo níu người yêu.. lấy chồng
Ngày vui trả lại mênh mông
bên lề còn gã đứng trông bụi mờ


.

Hành Trang Còn Đó Ngại Ngần



Đường xưa
vàng lối
đầy hoa

Ừ đây
là chốn dương tà tiễn nhau

Bao ngày cũng đủ lòng đau
ta về thương nốt phần sau chuyện tình

Ngậm ngùi cây cỏ lặng thinh
nét buồn hoang dại như nghìn năm qua
Tóc mây ai vuốt mượt mà
sợi ghen
sợi ghét
sợi tha thứ
này

Đêm nay cùng uống thật say
đưa nhau vào mộng giải bày nhớ nhung
Lỡ khi tỉnh giấc ngại ngùng
những điều khó nói đã dùng trong mơ

Áo xưa thương cánh đơn sơ
vừa thay lụa tốt
(có chờ đợi nhau?)
Môi xưa ngậm chữ ngọt ngào
thì nay ban bố
(lẽ nào đắng cay?)

Trong ta đã tự đoạ đầy
tháng năm ngồi rửa những ngày hư thân

Hành trang chỉ có ngại ngần
về xin hối cải những lần dối gian

Trần Đại
Thu Oct 11, 2007 1:48 am


.

Tắm Truồng Thơ Ấu



nhẹ làm sao khi không còn là thi sĩ
hồn thảnh thơi tâm tư hết rối bời
như chim trời xoải cánh muôn nơi
như cuốn buồm thả thuyền trôi theo sóng nước

Nhẹ làm sao khi thôi hết làm thơ
như tồng ngồng rông chạy giữa đồng mơ
Như mưa về tắm truồng sân thơ ấu
nằm ngậm cỏ ngắm diều gió lơ thơ

Nhẹ làm sao khi thôi hết thẩn thờ
hết thấy lòng nghĩ chuyện bâng quơ
như chưa từng có ai mà thương nhớ
và những chiều buông hết đợi chờ

Nhẹ làm sao thôi không còn xếp chữ
tìm ý cho buồn về gậm nhấm tâm tư
lừa gạt thời gian thấy mình như mới lớn
chiếm đoạt không gian chôn chật một khối tình

Những ngày qua hãy như là mộng mị
những bài thơ xếp lại tháng hư hao
Nhẹ làm sao khi thôi làm thi sĩ
Để cho đời vô vị thế mà hay

Trần Đại
Sat Oct 06, 2007 5:21 pm


.

Đồng Tuyết giữa trời Thu



đôi mắt nhà thơ và tờ giấy trắng
suốt cả đêm dài lặng lẽ gườm nhau
cây bút nằm kia mỏi mòn ngủ gật
đã mấy hôm rồi
chẳng hiểu vi sao

vắng con chữ lò cò sân giấy nháp
những sắc huyền ngã nặng bặt tăm hơi
đầu gôm mới chưa mòn thơ đổi ý
giấy mênh mông như đồng tuyết không người

đôi mắt nhà thơ lúc lu mờ khi rực sáng
cũng trầm cảm, nồng nàn, nhung nhớ
vẫn tia nhìn từ bờ sâu tâm thức
nhưng đâu rồi
đâu rồi tia ấm của hồn thơ

nên giấy trắng vẫn là đồng hoang tuyết trắng
nên viết chì vẫn gối đầu say ngủ một ngón tay
trăng xế tà
đêm khuya lắc
thi sĩ gục đầu trên ngực giấy ngủ quên
ở ngoài song có hai bóng oan hồn
hồn ai đó cùng hồn thơ vừa tan vào suơng khói


.

Thiên Sứ



hai bóng
cuối chân đời
tiễn nhau
người về thiên cổ
kẻ hưóng thiên thu
thiên sứ ngậm ngùi
rơi hàng lệ nhớ


.

Đáy Nước



nước trong leo lẻo
thuyền ai đắm giữa giòng
khoang chở đầy trăng


.

Đám Cưới



Chị em lấy chồng
ta nấp bờ sông
ném bùn lên áo
cô dâu khóc ròng

Anh em sang sông
rước dâu về làng
ta đứng chàng hảng
tưới vào giỏ bông

Hết tuổi xuân thì
ngày em vu qui
trùm chăn kín mặt
nằm khóc lâm ly

Trần Đại
Sun Aug 26, 2007 9:07 am


.

NGƯỜI VỀ



SÂN GA
Mừng quá hôm nay có người về
vội vàng ra đón dạ hả hê
Ga cũ tàu hư buồn hoang phế
vậy mà cứ ngỡ có ai về

BẾN ĐÒ
Bóng ngày chìm xuống dòng sông
một mình ra bến chờ mong người về
cầu xưa cỏ mọc bề bề
ai đi mà đón ai về mà mong ?

CUỐI THÔN
Người hẹn sang thu sẽ về làng
chiều nay ra đứng cổng tam quan
ba mùa thu đã ra đây ngóng
chẳng thấy người đâu chỉ lá vàng

VEN RỪNG
Ven rừng nơi tiễn người đi
hôm nay đón kẻ vinh quy về làng
đường thôn đông đảo họ hàng
sao tôi đứng mãi rừng hoang đợi chờ

HIÊN NHÀ
Bên hiên hờn dỗi vợ chồng ai
đoàn tụ cùng nhau lệ ngắn dài
lòng sao bỗng thấy sầu chan chứa
tưởng mình về lại mái nhà xưa

Trần Đại
Sun Aug 26, 2007 8:56 am


.

Buồn qua kỷ vật



Trăm năm gương lược soi người ấy
chải xuống cho đời sợi tóc mây
rồi mai vắng bóng hình yêu dấu
còn đâu một thuở lược trâm cài

Máu hồng theo bút ghi từng chữ
tình tự cùng nhau bao lá thư
màu mực phai mau cùng năm tháng
để giấy u buồn cuộn chứa chan

Lệ ai dù tuôn chảy ngàn hàng
không lấp hố sầu rộng mênh mang
chỉ cần một giọt trong đêm vắng
nhỏ xuống thương tình đã trái ngang

Về đâu hỡi bóng hình năm cũ
gương lược mong chờ đã mấy thu
lệ tình năm trước còn hoen giấy
kỷ vật buồn lây trái tim này

Trần Đại
Fri Aug 24, 2007 9:08 pm


.

Thứ Năm, 23 tháng 4, 2009

Mần Thơ Bên Sọt Rác



Tưởng niệm một người 
về những bài thơ mất dần trong sọt rác 



Ngày xưa thuở mần thơ 
tui xiếp giấy chục tờ 
thường ngồi bên thùng rác 
để sy tư hằng gìờ 

Dăm ba dòng thấy dở 
mặt đăm chiêu đẫn đờ 
buồn xiếp thành mái bay 
chở thơ vào sọt rác 

Tui chôm í thơ ngừ 
mượn đở lời thiên hạ 
làm xong đọc hông hiểu 
ngồi xiếp quạt buồn thiu 

Tui xay sang dịch thơ 
thử một bài in-lít 
chuyển một đoạn făn-xe 
Xong, cũng xếp tàu bè 

Tui dở dở, ương ương 
đành làm thơ khí tượng 
ngồi "gọi tên bốn muà" 
muà nào cũng te tua 

Tui chờ đợi cơn mưa 
(ướt bao nhiêu cũng dừa) 
cho thơ mình ướt át 
chỉ thấy nhà dột nát 

Ra sông gọi nắng mây 
(cho lòng hoa bướm say) 
thơ đổ mồ hôi hột 
càng thấy lòng ốt dột 

Bỏ làm thơ ban ngày 
tui xay qua ban đim 
treo trăng trên cành liễu 
nhành liễu bị phơi đồ 

Tui bắn dạn dì sao 
rơi xuống thơ thành chuỗi 
dừa đập muỗi mần thơ 
sáng ra thấy tàng ruồi 

Ừa, thì lúc gặp em 
năm ba lần, bảy lượt 
muốn nói chẳng ga lời 
Tức ơi ...thiệt là tức 

Tui dìa nhà thao thức 
ngồi nhứt định mần thơ 
tỏ nỗi niềm nhung nhớ 
Chữ, như nước tràn bờ 

Từ đó biết ... mần thơ 
hổng phải từ óc xuống 
mà tự đáy lòng lên 
thơ cứ trôi lềnh bềnh 

Ừa, thì dạo biết em 
có ngừ xin xọt rác 
tui một lòng hổng biếu 
làm kỉ niệm bao chiều 

...thuở mình dừa biết iêu. 

____________ 
aveMaria 

Trần Đại 
Thu Aug 23, 2007 2:52 am


.

Cỏ man mác sầu



Chiều ôm kỷ niệm lên đồi 
dẫn theo ký ức 
xa xôi lạc về 
một thời vụng dại u mê 
sương mù vây lối 
tái tê phận người 
Từ em mới tuổi đôi mươi 
Còn trong ký ức 
nụ cười môi hôn 
Ta ghi kỷ niệm vào hồn 
Tình như sương khói 
bên cồn cỏ hoang 
Bóng chiều rơi xuống muộn màng 
Buồn len khe đá... cỏ man mác sầu 

Trần Đại 
Sat Aug 18, 2007 7:59 pm

.

Khói Sương

 

Sương mù 
phủ lối ai qua 
Bụi đường 
che kín 
vóc ngà tiểu thư 
tương tư 
nửa thật nửa hư 
chìm trong sương bụi 
dường như nói thầm 
đáy lòng 
mở cửa thâm tâm 
sóng ngầm vô thức 
ầm ầm tuôn ra 
sương tan 
bụi lắng 
đường hoa 
mang theo ánh mắt 
xa xa 
nghìn trùng 
trần gian 
khép cửa 
mông lung 
còn vương vấn mãi 
một vùng khói sương 

Trần Đại 
Sat Aug 18, 2007 7:54 pm


Gởi thông điệp Posts: 1971