Thứ Ba, 28 tháng 4, 2009

Xin Thôi

Xin Thôi
Thơ Diêu Linh
sợ rồi – những tiếng tụng xưng
càng tha thiết lắm, càng dửng dưng nhiều
chữ tâm còn lại bao nhiêu?
khi buồn nhân thế xoay chiều trong tim

và ta, ta vẫn lặng im!
mặc nghìn con chữ như kim xoáy vào
có sao? chả chết ta nào!
miễn người vui, ta cũng cầu người vui...

bởi lời ta chẳng ngọt bùi
nên đành lặng lẽ "xin thôi"... với người...
chỉ mong giữ lại nụ cười
để trong gai góc nở ngời hoa tâm.



Ngán
Thơ Trần Đại
(từ Xin Thôi thơ Diêu Linh)
cho tôi xin một lời khen
làm hành trang sống bon chen với đời
lời đang tâng bốc chớ ngơi
để tôi thấy cả một trời mình tôi
ghế cao hãy đặt tôi ngồi
cứ lời nịnh hót mà bồi liên miên
Áy nghe mà sướng như điên
nghe ca nó đỡ cơn ghiền làm sao
đã nâng thì phải nâng cao
lỡ chôn tôi xuông hãy đào lên khen
kẻo mai vùi xuống mộ đen
nắm xương nào cũng thấy hèn như nhau
trandai Sat May 06, 2006 8:12 am 10873

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét