Mới chào đời ôm đôi vú mẹ
Buổi thiếu thời thầm nhớ, trộm yêu
Tuổi thanh niên bao nhiêu tình lụy
Nửa cuộc đời quanh quẩn yêu đương
Tuổi trung niên dày dặn tình trường
Lúc về vườn yêu ngu lầm lỡ
Cuộc đời tựa áng mây bay
Giờ đây ngồi tiếc những ngày đã qua
Cái Thúng
Đàn con đói lả mấy ngày
Mẹ em vì thúng gạo này chửa em
Trời cao ngó xuống mà xem
Mẹ thương con đói đâu thèm lợi danh
Thế mà làng xóm đồn nhanh
Gọi em con Thúng riết thành tên luôn
Nhìn năm con dại mẹ buồn
Bỏ em vào thúng mẹ buôn năm hào
Đời em từ đó lao đao
Làm thân tôi mọi hồi nào chẳng hay
Mỗi lần ôm thúng ngang đây
Mẹ luôn nhìn lén mắt đầy lệ rơi
Năm em mười bốn tuổi đời
Qùy bên giường mẹ nghe lời trối trăn
Con ơi đời mẹ khó khăn
Con cầm cái thúng mần ăn với đời
Nói xong mẹ mới trút hơi
Tay còn níu thúng kéo rời không buông
...
Em đâu lấn chỗ chị buôn
Mà chị xé thúng bứt tuôn cói vành
Thôi thì đã lỡ cũng đành
Em xin thúng rách vá lành nuôi thân
Ai Kia !
Em nói rằng em chửa có chồng
tháng ngày vò võ chốn phòng không
chưa từng liếc mắt nhìn ai cả
Nghe ra em nói chẳng thiệt thà
môi mỏng mép dầy dính đầy son
Thôi thì đã lỡ cũng đành
Em xin thúng rách vá lành nuôi thân
Ai Kia !
Em nói rằng em chửa có chồng
tháng ngày vò võ chốn phòng không
chưa từng liếc mắt nhìn ai cả
Nghe ra em nói chẳng thiệt thà
môi mỏng mép dầy dính đầy son
em nói rằng em chẳng có con
đừa nào nó chạy lon ton kia kìa?
đừa nào nó chạy lon ton kia kìa?
Cảm xuân chín mốt
Anh ôm em em ngạt thở vì anh
Nhưng em biết lòng anh say đắm qúa
Gì ngây ngất bằng hôn lên đôi má
Hơi mũi dài ngào ngạt hương da
Nắm tay em bao đau khô phai nhòa
Khắp vủ trụ chĩ còn là thương nhớ
Tình của em nhiệm màu vô bờ bến
Hồn anh như tàn úa lại rờn xanh
đờI anh vui như chim hót trên cành
Tươi mát tựa mù xuân thơm ngát
Giọng ai buồn ngân nga câu hát
Giữa đêm khuya văng vặc ánh trăng sao
Gió ngoài song hiu hắt thổI vào
Rơi mấy cánh hoa đào trên chậu xứ
Mộng Loan
Anh yêu em anh chỉ nói thế thôi
Nói thế thôi cũng đã thừa rồi
Vì ái tình đâu cần ngôn ngữ
Tình từ tim mà ngôn ngữ từ môi
Anh yêu em em đã hiểu lâu rồi
Em đã hiểu từ ban đàu gặp gở
Anh hỏi thăm nhà em chớp mắt thật nhanh
Em hiểu anh trong dáng dấp bồi hồi
Trong ánh mắt ngập ngừng xao xuyến
Em hiểu anh dướI nắng chiều lưu luyến
Em hiều anh từ tình mớI đâm chồi
Từ hạnh phúc còn như bở ngỡ
Trong hồn anh quen nế[ đau thương
Có những đêm trăng ónh ánh trên đường
Trăng tắm sáng lên đàu em tóc rối
Trăng lấp ló qua hàng cây gió thổI
Em là vầng trăng ngọc của đờI anh
Không có em anh sẽ sống âm thầm
Như những tối trăng vàng lặn bóng
đi bên em nghe ái tình vỗ sóng
Trong long anh hạnh phúc chan hòa
Ôi phúc giây không thể xóa nhòa
Giây phút ấy tình em chói tỏa
ở trong anh và tất cả chung quanh.
Bạch phong
Êm đềm trôi một giòng suối lững lờ
Làn hơi sương mờ quyện trên muôn lá cây
Ta dừng đây nhìn thu đang trầnm lắng
Ngàn muôn tia nắng, muôn sắc trên lá hoa
Trôi trên suối vắng nước sâu in bóng đôi bờ
Im nghe sẽ thấy tiếng thở dài trong gío
Dừng lại bên kia xa xa những cành cây
Sương dần tan rừng thu nhuộm sắc vàng
Một làn gió nhẹ làm rơi những lá khô
Trong lòng ta niềm tin yêu nồng cháy
và ta nhớ mãi đôi mắt ai mến thương
Ôi đôi mắt ấy xa xăm dịu vợI
Và chơi vơi dẫu cho đến hết một đờI
Ôi trong ánh mắt thân thương trìu mến ấy
Đọng lại nơi đây xa xăm bóng hình ai.
Biento
biento blanco
tomame en tus brazos
y al bosque quieto vamos
?No ves las hojas de mil colores
en el agua profundo?
?no ves las luces timidas
bostezando en las ramas?
Dime
?porque tombla el aire tanto?
Êm đềm trôi một giòng suối lững lờ
Làn hơi sương mờ quyện trên muôn lá cây
Ta dừng đây nhìn thu đang trầnm lắng
Ngàn muôn tia nắng, muôn sắc trên lá hoa
Trôi trên suối vắng nước sâu in bóng đôi bờ
Im nghe sẽ thấy tiếng thở dài trong gío
Dừng lại bên kia xa xa những cành cây
Sương dần tan rừng thu nhuộm sắc vàng
Một làn gió nhẹ làm rơi những lá khô
Trong lòng ta niềm tin yêu nồng cháy
và ta nhớ mãi đôi mắt ai mến thương
Ôi đôi mắt ấy xa xăm dịu vợI
Và chơi vơi dẫu cho đến hết một đờI
Ôi trong ánh mắt thân thương trìu mến ấy
Đọng lại nơi đây xa xăm bóng hình ai.
Biento
biento blanco
tomame en tus brazos
y al bosque quieto vamos
?No ves las hojas de mil colores
en el agua profundo?
?no ves las luces timidas
bostezando en las ramas?
Dime
?porque tombla el aire tanto?
Dạ Tưởng
Hôm ấy trờI heo may
chiều nắm cánh tay ngày
tìm lối vào ban đêm
một đêm thật vô cùng
một đêm thật mông lung
làm say long khách lạ
trong căn phòng ngát hoa
khách ngồi bên cửa sổ
tay chống cằm ưu tư
dáng ra chiều tư lự
như ngườI bệnh tương tư
Không, khách đang ngồi lắng nghe
nhạc tấu vang khắp phòng
lòng bổng nhiên xúc động
như lạc vào mênh mông
giữa vùng sáng thư phòng
tác giả và ghita
tay đàn miệng ngâm nga
những nốt nhạc khởI đàu
tuyệ sao mườI ngón tay
qủa là một thiên tài
giọng ca thật thoát thai
một bên chàng không xa
chủ nhà ôm ghita
hòa âm thật nhịp nhàng
ngón đàn say hoa lá
buông từng tiếng nhặt khoan
nhạc ru hồn mênh mang
trong tiếng đàn tuyệt diệu
cuả thiếu nữ dương cầm
gọt từng nốt hoà âm
tay nàng nhưu sóng bạc
nhấp nhô trên phím đàn
có lúc nàng nghiêng vai
mờI nhịp điệu du dương
từ tay chơi vĩ cầm
một thiếu niên tuấn tú
rung nhẹ vài thanh âm
khách lặng ngườI mê đắm
Rừng Thu
Rừng thu dỗ giấc miên mang
mây đang trải lụa trên thung lũng vàng
Nghe chừng tiếng suối thở than
cành thương nhớ lá úa vàng lìa nhau
Vì đâu thu rắc tơ sầu
cho rừng hiu hắt cho ngườI hắt hiu
Một vùng hoang vắng đìu hiu
bao nhiêu lá rụng bấy nhiêu nỗI sầu
Qui y
_ Bạch sư cụ!
_A di đà phật!
_Con sám hối ăn năn
_Thiện căn! Thiện căn!
_Con đã hiểu tình là oan trái.
_Thiện tai! Thiện tai!
_Con đã đi lầm đường lạc lối.
_Tội lỗi! Tội lỗi!
_Và lạc thú trần gian con đã hưởng.
_Sướng! Sướng!
_Rượu chè, cờ bạc với lứa đôi...
_Thôi! Thôi...
Tha Tội
_ Thưa cha con xưng tội
_(Biết rồi.)
_Thưa cha con có tội
_(Ai mà chẳng có)
_Thưa cha con đã ăn năn
_(Không dám đâu?)
_Thưa cha con xin được tha tội
_(Còn lâu, chứng nào tật nấy)
...
_Tạ ơn cha!
_(Khỏi cần)
_Chào Cha!
_(Chúa ơi ! sao lòng con luôn cố chấp ?)
Tù Ti
Anh ơi! dậy tù ti
Đầu anh nặng như chì
Ráng đi! chiều em nhé!
Thôi mà! anh không khỏe!
Thì ta mần cho lẹ
Đừng có mãi lè nhè!
Anh nè! em giận đó!
Mai anh đừng có đòi
Mốt anh đừng có hỏi
Từ nay đừng có hòng
...
Em ơi! dậy tù ti
không !
dậy đi! mình hú hí
Không !
Vậy thì ngủ cho xong
Đừng hòng !
Tình Phụ
đêm đã khuya rồi em ngủ đi
để cho mộng đẹp khép bờ mi
còn anh, anh thức ru em ngủ
thức suốt đêm rồi mai anh đi
ngủ đi em!
ngủ đi em!
tình em còn đẹp mãi đến nghìn thu
tình anh đã phủ mây mù muôn niên
Bên Cầu Đợi Mong
trăng ngà trải bạc trên sông
có hai cái bóng mặn nồng bên nhau
chạnh lòng mình thấy âu sầu
thương người vợ trẻ bên cầu đợi mong
chung thuyền cho đến rạng đông
một trong hai bóng đích tông bạn lòng
từ đây nước chảy đôi dòng
hận người vợ trẻ chờ mong bên cầu
Chí Khí
Lưng tôi đeo kiếm bạc
Mình khoát áo chiến bào
Tung hoành nơi trận mạc
Dưới bóng cờ tung bay
Xác địch nằm phơi thây
Giữa đồi núi chập chùng
Quân sĩ xếp ngay hàng
Chờ lệnh tôi nỗi trống
Là tiến về Thăng Long
Quét sạch lũ tham tàng
Đưa gươm chỉ đầu non
"Này hởi quân binh sĩ
Đừng vướng bận thê nhi
Quyết một trận sống còn"
Tình Phụ
đêm đã khuya rồi em ngủ đi
để cho mộng đẹp khép bờ mi
còn anh, anh thức ru em ngủ
thức suốt đêm rồi mai anh đi
ngủ đi em!
ngủ đi em!
tình em còn đẹp mãi đến nghìn thu
tình anh đã phủ mây mù muôn niên
Bên Cầu Đợi Mong
trăng ngà trải bạc trên sông
có hai cái bóng mặn nồng bên nhau
chạnh lòng mình thấy âu sầu
thương người vợ trẻ bên cầu đợi mong
chung thuyền cho đến rạng đông
một trong hai bóng đích tông bạn lòng
từ đây nước chảy đôi dòng
hận người vợ trẻ chờ mong bên cầu
Chí Khí
Lưng tôi đeo kiếm bạc
Mình khoát áo chiến bào
Tung hoành nơi trận mạc
Dưới bóng cờ tung bay
Xác địch nằm phơi thây
Giữa đồi núi chập chùng
Quân sĩ xếp ngay hàng
Chờ lệnh tôi nỗi trống
Là tiến về Thăng Long
Quét sạch lũ tham tàng
Đưa gươm chỉ đầu non
"Này hởi quân binh sĩ
Đừng vướng bận thê nhi
Quyết một trận sống còn"
...
_Này Anh!
_Dậy thay tả cho con!
_Này Anh!
_Dậy thay tả cho con!
Mười Thương
Một thương em đợi, em chờ
Hai thương ra đón từ mờ tinh sương
Ba thương ngóng mãi con đường
Bốn thương không thấy lại dương mắt tìm
Năm thương tình vẫn im lìm
Sáu thương ánh mắt lim dim dậy thì
Bảy Thương yêu lối anh đi
Tám thương mừng thấy mỗi khi anh về
Chín thương, thương quá, thương ghê
Mười thương...nơi...
_Thôi đừng thương nữa chàng ơi
nói ra em ngại mình khơi mối sầu
nhà em chứa bạc lấy sâu
nên em gác cổng hơi đâu ngóng chàng!
Trầu Cau
Mẹ đã qua đời sau cơn đau
Để lại cho em một gánh Trầu
Từ đấy chân em mòn lối chợ
Hai thúng tơ duyên một nỗi sầu
Tháng rồi một gánh nhà cụ Giáo
Làm đám cho con thật xôn xao
Tuần qua hai thúng giao bà Hợi
Đám cưới linh đình lắm chị ơi!
Dạo này cưới hỏi khắp mọi nơi
Em bán tơ duyên kết chặt đời
Còn em suốt đời không hôn phối
Vì em phận bạc trắng như vôi
Tang ma mắc nợ không kịp trả
Họ bắt em đền bởi tiết trinh
Từ đấy làng chê, xóm chợ khinh
Còn nhắc làm chi chuyện chúnh mình
Vẫn bán trầu cau để xe duyên
Mong ước ngày kia bướt xuống thuyền
Nếu ai thương hỏi em làm vợ
Em bán cau cho chẳng tính tiền.
Chiều Chuộng
Còn nhớ không em thủơ mới yêu
Dạo bướt bên nhau mỗi buổi chiều
Những nụ hôn nồng bay theo gío
Thả hồn theo cánh lá xiêu xiêu
Rồi những đêm trường chốn tịch liêu
Ấy mùa thu dịu gío đìu hiu
Anh đàn, em hát muôn cung điệu
Say sưa ta nói đủ mọi điều
Ngày ấy em mơ ước thật nhiều
Làm vợ ngoan hiền của anh yêu
Hạnh phúc đong đầy trên chăn chiếu
Tình ta ôi đẹp biết bao nhiêu!
_Này, sao không thấy anh bận bịu
Tối ngày thơ thẩn với đăm chiêu
Đã dặn trăm lần như còn thiếu
Đái rồi phải giựt nước cầu tiêu!
Chiều
Hôm nay chiều xuống lòng hoang lạnh
Một mãnh đời qua sao qúa mau
Nắng xế bên đồi thương nhớ lạ
Thương mình năm cũ tuổi xuân xanh
Ngày ấy sao chiều đẹp như thơ
Có mây bàng bạc trôi lững lờ
Nắng trèo thung lũng lên đầu núi
Gío ghẹo muôn cành lá lẳng lơ
Chiều đã thấm đày hồn niên thiếu
Thổn thức, mông lung, với tủi hờn
Gío ngừng cũng giận rưng rưng nhớ
Mây tan trong nắng mãi thẩn thờ
Chưa từng hò hẹn với một ai
Mỗi lúc chiều buông lại thở dài
Chẳng biết một ai sao lại nhớ
Thầm gọi tên ai cõi xa mờ
Đã mấy năm rồi mõi cánh bay
Tim yêu chưa cạn đã đong đầy
Chiều những ngày xưa không còn nữa
Bóng ngã âm thầm dưới chân mây
Chiều biết lòng ta thôi đấy nhé
Đừng nói ai hay chuyện chúng mình
Ngày ấy trong lòng trai niên thiếu
Đã trót tương tư cái bóng chiều
Chồng Em
Em hảy nhìn anh, nhìn cho kỹ
Dáng người cao ráo, mặt phương phi
Quần áo bảnh bao, đầu chải ngược
Em cứ nhìn đi, nhìn kỹ đi
Em cứ nhìn đi, nhìn kỹ đi
Bằng cấp anh đây chẳng thiếu gì
Nhà anh mới tậu, dư cho mướn
Xe anh đời mới: Mẹc-xi-đi
Thôi bấy nhiêu thôi, cũng đủ rồi
Bây giờ anh hỏi một câu thôi
Thằng đó có gì mà em lấy
Nó được hơn anh ở chổ nào
Nó được hơn anh ở chổ nào
Cái thân ốm đói tựa ho lao
Áo quần lếch thếch đầu không chải
Gặp anh...đóng cửa chẳng cho vào
Em nghĩ lại coi, rồi hãy nói
Giữa anh và nó trời một vực
Nói đi, nói anh nghe đở tức
Hoa hồng, đống c..ức, mọc sao coi!
Nếu anh cứ hỏi, thì em nói
Em lấy chồng em chẳng thiệt thòi
Chồng em không nói, chỉ thích hành
Hắn cấn chửa em thuở yêu anh
Tầm Đạo
Chán đời ta muốn tu ngay
Lại không dứt khoát chùa hay thánh đường
Thất tình lục dục còn vương
Ta bà ngũ uẩn khó nương cửa chùa
Thánh đường ta sợ đuổi xua
Đứng trong thánh lễ thèm thùa con chiên
Thôi thì mua sách tập thiền
Viễn du tâm tưởng tới miền chân như
Thiền cho sạch hết tà hư
Mông trầm, ngực ngãi từ từ hiện ra
Thiền sao thấy mãi đàn bà
Thấy lòng rạo rực, thấy ta chần rần
Cái gì chạy khắp châu thân
Thì ra đạo lý dưới chân đàn bà
Chúng Sinh
Sư ông thấy vú em căng
Thấy da em trắng thấy răng em đều
Sư liền đánh mõ thật kêu
Miệng nam mô phật, tay khều chúng sinh
Sư vào dội nước chúng sinh
Dội xong sư niệm tràng kinh Di Đà
Từ Con
Rằng xưa có kẻ từ con
Con đi ngồi khóc nhớ con gọi về
Gọi về mắng chưởi đuổi đi
Con đi lại khóc tìm con dắt về
Dắt về nhắn nhủ đôi bề
Thôi mày ở lại chuyến này tao đi
Linh Mục
Con ơi dẫu cha là linh mục
Nhưng cha cũng bị rút xương sườn
Lòng cha cũng chứa đầy uẩn khúc
Thấy con trần tục dậy niềm thương
Ngày trước hồn cha luôn hướng thượng
Trải lòng bác ái khắp muôn phương
Bây giờ gom lại cho con đấy
Chưa chắc đong đầy cặp vú non
Bóng Người Tựa Cửa
Những người lưu lạc tha phương
Mấy ai không một lần thương nhớ nhà
Nhớ vườn nhớ cảnh thiết tha
Đôi bên hàng xóm lân la sớm chiều
Nhớ hiên lùa gío đìu hiu
Nhớ trưa hanh nắng nhớ chiều buông lơi
Nhớ trăng rằm đẹp tuyệt vời
Tiếng người khua gót rong chơi bên đường
Nhớ mùi dạ lý ngát hương
Bóng trăng tà chiếu, hơi sương ướt thềm
Nhớ từng tiếng hát ru đêm
Thân nhân, bè bạn nhớ mềm rut gan
Mà sao nhớ được cho bằng
Bóng người tựa cửa băn khoăn ngóng chờ
Mộng
Em đã đưa tôi lạc vào ảo mộng
Rồi từng đêm hư mộng nhập chiêm bao
Năm tháng qua nhiều đêm tôi hoài mộng
Chỉ thấy em về trong ác mộng trơ trơ
Ngày chồng em rướt sang bờ
Là ngày tôi ngũ toàn mơ mộng lành
Thủy Chung
Nhớ lại chuyện chúng mình
Thật là buồn anh nhỉ?
Năm năm trời chung thủy
Đành phải khóc biệt ly
Em tên Hà Lệ Thủy
Còn anh Lý Từ Chung
Ngỡ trọn đời chung thủy
Như tên ta ghép cùng
Từ Chung là chuông chùa
Anh thành sư phổ độ
Hà Thủy như nước sông
Em thành gái giang hồ
Thuỷ Chung cũng bằng không
Thà là anh tên Cu
Còn em, em tên Hĩm
Có lẽ nên vợ chồng
Em Đi
Em đi thật rồi sao?
Anh vẫn đứng cổng trường
Chờ em giờ tan lớp
Nhưng rồi lòng nao nao
Em đi thật rồi sao
Anh vẫn đứng bên rào
Nhìn lên căn gác nhỏ
Vẫn thấy lòng nôn nao
Chiều đưa ngày vào đêm
Anh vẫn đứng bên thềm
Chờ em chờ em mãi
để buồn càng buồn thêm
Em đi thật rồi sao
Thôi chắc đi thật rồi
Thôi từ đây phó mặc
Để cho đời nỗi trôi
Xa Hoa
Anh hứa đưa em khắp nẽo đường
Phồn hoa đô hội chốn cao sang
Đến Lầu Long Phụng ăn cua nướng
Xuống khu thương xá xắm đủ hàng
Rồi cùng nhau đi đánh bạc
Mỗi ván trăm ngàn chơi không tiếc
Ta sẽ xuống du thuyền riêng biệt
Để đời em thêm chút thăng hoa
Giờ có gì cho anh ăn lót dạ
Cơm nguội, dưa cà em cứ mang ra
ĐÒN
Em nói chồng em không có nhà
Tôi thật thà ghé trọ một đêm
đang say giấc ngủ êm đềm
Chồng em lôi xuống, nện tôi nhừ đòn
Tôi biết chồng em đã đi xa
Mà em cứ bảo hắn ở nhà
Tôi liều xông đại vào trong đó
Hắn lôi vô xó nện nhừ đòn
Tôi biết chồng em có ở nhà
Mà em thì bảo cứ ghé qua
Ôi! đàn bà...
Động Phòng
Mẹ khen nàng có cái mông
Cưới về nàng sẽ chiều chồng, đông con
Lấy nhau đã một năm tròn
Nắm tay thì được động phòng thì không
Thủ Trinh
Nghe đâu nàng thủ tiết trinh
Sớm hôm cô quạnh một mình đơn côi
Dè đâu cái ấy mất rồi
(Một con cá lội mấy người buông câu)
Trai Tơ
đêm nằm nghe tiếng ầu ơ
thấy mình còn mãi trai tơ buồn lòng
mai này quyết phá cho xong
để dành cũng thế chờ mong cũng hoài
Kêu Trời
em tôi có tật kêu trời
tôi thường nhắc mãi vẫn không thôi
lần này em hứa không kêu nữa
vừa nghe tôi ngứa miệng kêu
trời!
Tương Tư
Em xoay dáng ngọc vào bóng đêm
Trăng rằm khuất dạng từ hôm trước
Chỉ ánh đèn khuya gục xuống thềm
Đêm ấy mây chìm gío thật êm
Anh đã ngắm nhìn em thiết tha
Ánh mắt long lanh dướI đêm ngà
Một nét thẹn thùng bao trìu mến
Em xoay dáng ngọc vào bóng đêm
Anh tiếc làm sao giăy phút qua
Hồn- anh phiêu bạt giãi ngân hà
nhìn em chưa tỉnh giấc mơ hoa
Sao nở xaoy mình cho cách xa
Ôi bàn tay những ngón tay ngà
NHịp nhàng theo lờI nói du dương
Như bầy tiên nữ chốn thiên đường
Vũ điệu nghê thường thuở xa xôi
Anh tạ ơn em đã tặng anh bàn tay từ bóng tối
Cung bậc thanh vần anh tìm mãi không thôi
Vẫn không tả được cõi lòng anh lúc ấy
Cũng không hòa được tim anh trong lúc này
Mộng về dấu mặt chỉ bàn tay
Suốt đêm dài chợt tỉnh chợt say
Em hiện về cũng dáng ngườI thanh tú
Đôi mắt trong thoáng vướng sợI mây buồn
rồi biến đi, em không hề ngoảnh lại
để mộng dài là khoảng trống menh mang
Ngoài hiên thấp thoáng đêm tàn
cành cây đã điểm muôn ngàn bông sương
Chắp Nói
Chiều nay gío lộng mây chìm đắm
Nhớ má em hòng nhớ bờ môi tươi thắm
nhớ đôi mắt buồn một cõi xa xăm
nét trầm ngâm nhớ làm sao lúc trầm ngâm
một chút vấn vương đang gợn sóng âm thầm
chợt dấy lên hương yêu từ dạo đó
từ dạo đó anh làm thơ để dốt
cháy lòng anh chẳng dột được lòng em
em đâu biết anh dạo bao cung đàn âm điệu
để mỗI chiều ngồi hát cho em nghe
Nhưng lặng lẽ mơ hồ trong giấc ngủ
em ra đi khi hè chuyển sang thu
Campus buồn nhớ qua em oi
Và cũng chiều nay gío lộng mây chìm đắm
Hai năm dài cách biệt vẫn chưa quên
Quên sao được đôi mắt sầu xa xăm ấy
Dáng nét yêu kiều và giọng nói sầu mây
Tri kỉ oi ta đang ngất ngây theo tiếng sáo của nàng
Sao thờI gian lại khắt nghiệt trôi mau
Ôi đêm nay sẽ mãi mãi chẳng phai màu
Hình bóng ấy sẽ khắt sâu vào tâm khảm
những chiều sau trờI giăng mây xám
Buồn cho ta ý hợp tâm đàu phải cách xa
em trở về vớI gác gấm lầu hoa
Anh tiếp tục cuộc đờI ngoài sương gío
Hai năm sau đó một ngày thôi gío lộng
gặp ngườI xưa đôi mắt còn mơ mộng
Bên lũ học trò trông cô đẹp làm sao
Dạ nao nao ôi hình bóng của năm nào
thờI gian qua càng đẹp nét thanh tao
Từ hôm ấy mỗI đem về ta mất ngủ
Đêm liền đđêm ngắm mãi những vì sao.
Hận
Em thấy anh về dướI cơn mưa
Bên hiên đứng nhìn qua song cửa
Thương hận ngập lòng em quay mặt
NỗI đau, niềm nhớ nói sao vừa
Em biết anh còn đứng bên hiên
Cũng dáng ngày xưa mắt diệu hiền
Vì đôi mắt ấy bao lần em tha thứ
Hôm nay sao lòng lại xót xa
Em khơi tro tàn trong lò sưởI
Lén nhìn song cửa bóng một ngườI
Anh còn đứng đó, anh còn đó
Hờn tủi chưa nguôi em vẫn hờn
Em muốn anh vào đến bên em
để em khoe bé ngủ say mèm
để em thèm nói đừng quấy bé
Anh nè! Nựng nhẹ thôi!
Thế rồi em nhìn ra song cửa
Bên hiên trờI vẫn nặng cơn mưa
Mà mưa không nhiều bằng lệ ứa
Cho ngườI vừa khuất bóng ngoài song.
Từ Khi
Từ khi mơ mộng lần đầu
Xây lầu vọng nguyệt, cất đài nghênh phong
Đến khi biết nhớ, biết mong
Cái lầu hoang vắng, đài không gío lùa
Từ khi mới biết thẹn thùa
Trồng vườn hoa thắm, bốn mùa lá xanh
Đến khi yêu thức năm canh
Thì vườn hoa úa, lá xanh nhuốm vàng
Từ khi đã biết lỡ làng
Ngày đêm khơi đống tro tàn xót xa
Đinh Lang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét