Thứ Năm, 23 tháng 4, 2009

Ru Nhánh Rong Buồn



Em là ghềnh đá 
đứng chơ vơ 
từ thiên thu vạn cổ 
Anh là nhánh rong khô 
trôi lạc khắp sông hồ 
sóng xô vào ghềnh đá 
nằm chết trên vai em 
Có anh hết cô đơn 
Em kết rêu thành đờn 
Gom gió về làm sáo 
cùng sóng vỗ rì rào 
ru anh dưới trăng sao 
từng đêm về o bế 
một mình em kể lể 
chuyện rong buồn cổ tích 
và ghềnh đá chơ vơ 
em chờ anh thức dậy 
một hôm trời quang mây 
nỗi vui chợt đong đầy 
vì nhánh rong tươi lại 
nhiệm mầu anh tái sinh 
anh vươn mình xuống nước 
xanh mướt quyện chân em 
rồi từ đó em buồn 
buồn hơn sầu vạn cổ 
buồn dẫm nát hư vô 
rong đã lià ghềnh đá 
theo sóng biển giang hồ 

Em vẫn là ghềnh đá 
một mình bãi chơ vơ 
từ thiên thu vạn cổ 
nghìn năm mãi đợi chờ 

Trần Đại 
Thu Aug 16, 2007 7:31 am



.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét