Từ khi mơ mộng lần đầu
Xây lầu vọng nguyệt, cất đài nghênh phong
Đến khi biết nhớ, biết mong
Cái lầu hoang vắng, đài không gío lùa
Từ khi mới biết thẹn thùa
Trồng vườn hoa thắm, bốn mùa lá xanh
Đến khi yêu thức năm canh
Thì vườn hoa úa, lá xanh nhuốm vàng
Từ khi đã biết lỡ làng
Ngày đêm khơi đống tro tàn xót xa
1997
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét